Edit: Funny Beta: Tiểu Ngọc Nhi
Ta rõ ràng nhìn thấy nước mắt của nàng, nàng vui mừng.
Huệ Nhi lần đầu tiên gọi tên ta, không phải hai chữ “Bệ hạ” kia, mà là “Lam”. Trong lòng không khỏi cảm thấy tràn đầy vui sướng. Có phải đây là nói Huệ Nhi chưa quên ta hay không?
Ta nhẹ nhàng vuốt ve cánh tay của Huệ Nhi, bàn tay này lúc trước mềm nhẵn bóng loáng, bây giờ ta lại cảm thấy được có vết chai sạn trong đó. Nhất thời, cảm thấy đau lòng.
Huệ Nhi vẫn giống như đang ở trong mộng mà lẩm bẩm: “Lam. . . . . . thiếp đã chờ thật lâu. . . . . . thiếp với người đi. . . . . . thiếp làm sao để mình người đi trước. . . . . .”
Cho dù ta có chậm chạp hơn nữa, cũng không thể không nhìn ra tình cảm cùng sự kiên nhẫn trong chuyện này chứ?
Đây là nữ nhân ta thích nhất! Đây cũng là nữ nhân mà ta một lòng tìm kiếm! Đây chính là người trong mắt ta, nữ nhân so với ngôi vị hoàng đế kia cao hơn gấp bao nhiêu lần!
Ta yên lặng hướng ông trời cầu xin, cầu người cho ta thêm một chút thời gian —— ta thật không muốn rời xa Huệ Nhi của ta.
Ta nghĩ, là lòng tham của ta.
Lúc trước ta chỉ nói, chỉ cần nhìn thấy nàng một lần, chỉ cần nhìn nàng sống tốt.
Nhưng mà, giờ phút này, sự lưu luyến của ta đối với cái thế giới này không thể nào đè nén được. Ta lưu luyến không phải là quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-the-duong-gia/1412736/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.