Edit: Aquarius8713 Beta: Tiểu Ngọc Nhi
Đứa nhỏ lại “phì phì” hai ngụm nước miếng, cánh tay mập giơ lên, “chát” một tiếng đẩy bàn tay của kẻ vô sỉ kia rời khỏi cằm của mình. Cái gì đây? Ăn đậu hũ của bé sao? Quả nhiên giống như nương nói, vô sỉ!
Cái gì? Bắc Đường Tẫn giận trợn mắt nhìn đứa nhỏ, còn dám đánh hắn? Thật là càng ngày càng làm càn. Ban thưởng cho nó dòng họ Bắc Đường, đã là tổ tiên của nó tích đức, vô cùng vinh quang rồi.
Nếu không phải nhìn mặt mũi của Thất Nhàn, hắn quản tên tiểu tử này sống hay chết sao?
Hai người mắt to trừng mắt nhỏ, thình lình nghe được một tiếng gọi mềm mại: “Tẫn ca ca!”
Bắc Đường Tẫn nhíu nhíu mày, thân thể đứng thẳng lên,tư thái đoan chánh.
Chỉ thấy một bộ váy màu vàng, thiếu nữ xinh đẹp từ lầu hai xuống, vẻ mặt thần sắc mừng rỡ, chạy tới bên cạnh Bắc Đường Tẫn: “Tẫn ca ca, muội vẫn chờ Tẫn ca ca.”
“Ngươi đến đây làm cái gì?” Không kiên nhẫn hỏi.
“Tẫn ca ca, muội đương nhiên là tới đón Tẫn ca ca trở về.” Giọng của thiếu nữ đầy vui mừng: “Muội ở chỗ này chờ cũng khoảng nửa tháng rồi.” Có chút ít tranh công đòi phần thưởng.
Nói tới đây, nàng kia tựa hồ mới phát hiện lần này còn có người ở bên cạnh. Hơn nữa còn là nữ nhân.
Cô gái chuyển mắt vừa nhìn, lập tức sửng sốt: “Là ngươi?” Giọng nói phức tạp, giống như kinh ngạc, ghen tỵ, lại như sợ hãi.
Khóe miệng Thất Nhàn co rút, thật là người quen chỗ nào cũng có. Thiếu nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-the-duong-gia/1412698/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.