Editor: Nam Cung Như
Ánh nắng xuyên qua song cửa sổ chiếu vào trong, chiếu sáng người ở trên giường Bạch Ngọc
Thất Nhàn bỗng dưng mở mắt, cảm thấy cả người sảng khoái. Không biết tại sao, giấc ngủ này đặc biệt an ổn.
Thất Nhàn duỗi tay duỗi chân, bất thình lình bàn tay chạm phải một vật gì đó ấm áp mềm mại, mang theo một chút cứng cỏi.
Nội tâm Thất Nhàn nhảy nhót một cái, tiện tay sờ soạn khắp nơi, phía trên là cánh môi ôn nhuận, hơi thở trầm ổn, tầm mắt lạnh nhạt quen thuộc quanh quẩn trên đỉnh đầu của mình
Thất Nhàn nhất thời cảm thấy trên đầu sao bay đầu trời, giương mắt, lại bắt gặp đôi mắt lạnh lùng nhìn không ra bất kì tâm tình gì
“ Thực khéo a!”
Thất Nhàn giơ tay lên chào hỏi, trên mặt cười đến mức tựa như đóa hoa nhi nở rộ —- không rực rỡ hết lần này đến lần khác muốn nặn ra chút rực rỡ nhưng kết quả muốn bao nhiêu quái dị thì có bấy nhiêu
Chiến Sênh Ca nhìn vẻ mặt rối rắm không cách nào hình dung được của Thất Nhàn, đột nhiên trong nội tâm cảm thấy buồn cười. Quay mặt, khóe miệng nhếch lên, như có như không tràn ra nụ cười
Khóe mắt Thất Nhàn co rút, nàng tuyệt đối chưa có tỉnh ngủ!. Nàng cư nhiên lại thấy mỗ tảng đá đang cười a!
“ Uy, ngươi đang cười sao?” Thất Nhàn không nhịn được đặt câu hỏi
Chiến Sênh Ca xoay đầu lại, khôi phục vẻ mặt không biểu tình gì : “ Ngươi nhìn lầm rồi”
Thất Nhàn nhếch miệng, tốt, vấn đề này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-the-duong-gia/1412638/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.