Chương trước
Chương sau
Editor: Socola_Nguyen
“Gia, đêm nay do Ngũ Nhiêu hầu hạ ngài, như thế nào?” Cơ ngũ nhiêu cười duyên, nghiêng thân về phía trước.
Sách sách, nhanh như vậy gục dán lên đây? Thất nhàn đầu đầy hắc tuyến. Tỷ tỷ này của nàng có cần vội vã như vậy sao? Không thấy được vợ cả cộng thêm một tiểu lão bà nam nhân này ở bên cạnh sao?
Lãnh Tiêm Vũ há miệng, lại là không nói gì thêm.
Thất nhàn giương mắt ngó ngó Chiến Sanh Ca, rõ ràng không có ý tứ tránh né. Nam nhân này là muốn biểu hiện phong độ của mình, hay là thật biết thời biết thế, đêm nay thu Cơ Ngũ Nhiêu?
Thất nhàn buông tiểu Cẩu nhi, đi ra phía trước, nhiệt tình giữ chặt Cơ Ngũ Nhiêu: “Ngũ tỷ, chúng ta tỷ muội đã lâu không gặp, ngươi nên cùng ta trở về mới phải.” Đang khi nói chuyện, tay cũng không có ngừng. Vung tay áo, thất nhàn đem hoa quế nhưỡng chuẩn bị cho tiểu Cẩu nhi lặng lẽ dán vào quần sam của Cơ Ngũ Nhiêu.
Tiểu Cẩu nhi cái mũi thính, ngửi được mùi thơm hắn quen thuộc, lập tức hai mắt tỏa sáng, vui vẻ nhảy tới.
Cơ ngũ nhiêu đang muốn mở miệng. Đã thấy nhất một cục màu trắng hướng nàng đánh tới. Cơ ngũ nhiêu không kịp trốn tránh, chỉ nghe “Roẹtttt” một tiếng, tiểu Cẩu nhi trực tiếp đem áo váy trên người Ngũ Nhiêu kéo xuống tới, chỉ còn lại có quần.
Một phòng kinh ngạc.
Cơ Ngũ Nhiêu sửng sốt một hồi mới đem cuống họng mảnh khảnh hét rầm lên.
Lãnh Tiêm Vũ cũng là mồ hôi lạnh rơi xuống, người chủ mẫu này thật đúng là lục thân không nhận, ngay cả bản thân tỷ tỷ đều không buông tha.
Ngược lại thần sắc Chiến Sanh Ca không biến, nhìn không chớp mắt.
Thất nhàn ôm lấy tiểu Cẩu nhi, đập vài cái, làm như oán trách: “Ngươi tên này, cái gì đều kéo, quần áo tỷ tỷ là ngươi có thể kéo sao? Trở về xem ta như thế nào mà thu thập ngươi.”
Mặc dù là như thế nói, nhưng giữa lông mày vui vẻ thì như thế nào cũng nhịn không được nữa. Nàng vốn là muốn gọi tiểu Cẩu nhi đến dọa dọa Cơ Ngũ Nhiêu, không nghĩ tới con chó nhỏ này lại tuyệt như vậy, trực tiếp đem xiêm y trên người mỹ nhân kéo xuống tới, làm cho Ngũ Nhiêu bị mất mặt lớn như vậy, có thể nào không làm cho Thất Nhàn buồn cười đây.
Cơ Ngũ Nhiêu hung hăng chằm chằm vào tiểu Cẩu nhi trong ngực Thất Nhàn một hồi. Đột nhiên, vạn phần nhu nhược nghiêng về phía trước đi: “gia, ta bị dọa…” Nói xong, liền hướng trong ngực Chiến Sênh Ca ngã vào.
Ô ô, bị dọa sợ ngã xuống mà cư nhiên còn biết chọn phương hướng chuẩn xác như vậy? Khóe miệng Thất nhàn run rẩy. Lại giương mắt nhìn, Chiến Sanh Ca vẫn không tránh? Chẳng lẽ nam nhân này thật muốn anh hùng cứu mỹ nhân sao?
Lập tức, Thất Nhàn cảm thấy một ngọn lửa giận nhóm lên. Nàng chết cũng không cho cái chuyện tốt này thành.
Lập tức vỗ vỗ đầu tiểu Cẩu nhi, bĩu môi. Tiểu Cẩu nhi am hiểu ý người, lại là nhảy dựng, chắn đằng trước Chiến Sênh Ca, “A —— gâu ——” một tiếng, nhe răng trừng mắt Cơ Ngũ Nhiêu.
Cơ ngũ nhiêu trong nháy mắt thu thế, nhìn chầm chầm tiểu Cẩu nhi mục quang càng thêm ngoan lệ. Nàng lúc này xem như triệt để hiểu rõ, con chó nhỏ này chính là có chủ tâm gây khó dễ cho nàng. Mà Cẩu Nhi lại là sủng vật của Thất Nhàn, hẳn là Thất Nhàn cố ý làm nàng xấu mặt. Thất nhàn bây giờ là Chiến gia chủ mẫu, nàng không làm được cái gì, nhưng con chó nhỏ này, nàng còn sợ không đối phó được sao?
Chiến sênh ca nặng nề lên tiếng: “Ngũ cô nương sẽ do lãnh phu nhân dẫn đi an trí, được không?”
Cơ ngũ nhiêu khẽ cắn môi, xem ra tối nay là không thể thành được việc gì, không chỉ có tiểu súc sanh gây chuyện xấu, mà ngay cả chính chủ đều lên tiếng, nàng còn có thể làm gì?
Lập tức, Cơ Ngũ Nhiêu nhẹ nhàng đáp: “Liền theo gia an bài.”
Chiến sanh ca gật đầu, đứng dậy, bước ra Đình Phương uyển. Thất nhàn ôm lấy tiểu Cẩu nhi, đuổi theo.
Thất nhàn vẻ mặt buồn bực theo sát Chiến Sanh Ca đi vào Liên nhu uyển. Nam nhân này đến viện của mình làm gì vậy? Không có mỹ nữ trong ngực, thì đến hưng sư vấn tội nàng sao?
Chiến sanh ca dừng lại, xoay người, giương mắt: “Cơ ngũ nhiêu không thể động.”
A? Thất nhàn cau mày. Nam nhân này đây là đang cảnh cáo nàng sao?
Thất nhàn cười lạnh một tiếng: “Gia đối với nàng ngược lại rất để bụng.”
Chiến sanh ca nhìn Thất Nhàn một hồi thật, khiến Thất Nhàn toàn thân sợ hãi. Càng làm nàng sợ hãi chính là, nàng tựa hồ thấy được trong mắt nam nhân này đang mỉm cười.
Vui vẻ? Nam nhân này sẽ biết cười là cái gì sao? Thất nhàn cho rằng mắt nàng nhìn lầm.
“Ngươi đang ghen.” Chiến sênh ca mở miệng, không phải nghi vấn, nhưng lại là ngữ khí thập phần khẳng định.
Thất nhàn khóe mắt nhảy nhót, trước là ghen tị, lúc này là ghen, tốt lắm, còn có cái từ gì, cùng xuất hiện cho nàng xem đi, dù sao nàng đã quen rồi.
Chiến sênh ca thấy thất nhàn không có phản ứng, nói tiếp: “Cơ ngũ nhiêu là… .”
“Không cần nói cho ta.” Thất nhàn vội vàng cắt đứt, thái độ như thế liền biết rõ kế tiếp nam nhân này sẽ nói ra một bí mật. Nếu là bí mật, nàng vẫn là không nên dính vào mới tốt.
“Ngươi chỉ cần nói kết quả là được. Có phải nhất định la thu Ngũ Nhiêu không?” Thất nhàn ngẩng đầu.
Chiến Sênh Ca thật sâu liếc nhìn nàng một cái, gật đầu: “Hẳn là vậy.”
Sắc mặt Thất nhàn trong nháy mắt trầm xuống, trước là suy đoán của mình, cho nên quả thật không có bao nhiêu giao động, lúc này sự thật rõ ràng từ trong miệng nam nhân này nói ra, trong nội tâm lại không khỏi khó chịu.
Thất nhàn trong lòng bực bội, nam nhân này dù sao đã có hai mươi mấy tiểu lão bà, lại thêm một Cơ Ngũ Nhiêu, cũng không có cái gì lạ, không phải sao?
Lập tức, Thất Nhàn tùy ý khoát khoát tay: “Biết rõ biết rõ, nếu là nữ nhân gia muốn, ta tự nhiên sẽ không đi động, ta còn chẳng muốn quản.” Nói xong, tiễn Chiến Sanh Ca đi ra cửa, “Gia vẫn nên trở về hảo hảo nghĩ xem làm cách nào nhanh nhất đem Cơ Ngũ Nhiêu thu lưu làm thiếp đi.” Nói xong, đóng cửa chính.
Chiến Sanh Ca híp mắt nhìn xem cánh cửa đã đóng chặt sau lưng, khí lạnh tràn ngập ra. Nữ nhân này, thật sự là càng ngày càng làm càn, rõ ràng đem hắn đuổi ra.
Xem trong chốc lát, Chiến Sanh Ca xoay người hướng Lẫm Ca Uyển đi đến.
Ngày thứ hai sau giờ ngọ, một vị khách không mời mà đến Liên nhu uyển.
“Thất muội thật sự là hảo phúc khí, không nghĩ tới có thể thành Chiến gia chủ mẫu.” Cơ ngũ nhiêu ở đối diện Thất Nhàn ngồi xuống, không chút khách khí.
Thất nhàn dùng sức dò xét nữ nhân này, hôm qua vẫn còn hung hăng vu hãm nàng một phen, lúc này lại là một bộ không có chuyện gì. Nàng nhất định phải cố gắng học một ít, bản lĩnh da mặt dày ngay cả nàng cũng cảm thấy không bằng này.
“Thất muội, ngươi nên cảm tạ ta, nếu không phải ta, ngươi làm sao có thể có địa vị như ngày hôm nay?” Cơ ngũ nhiêu lại nói.
Thất nhàn bĩu môi, xác thực nên “Cảm tạ” nàng, nếu không phải nàng, nàng như thế nào sẽ cùng nhiều nữ nhân như vậy cộng hưởng một người nam nhân?
Nhưng vẫn mở miệng: “Ngũ tỷ nói rất đúng.”
Cơ ngũ nhiêu nhìn Thất Nhàn, hình như có đắc ý, lại có khinh thường: “Thất muội, chúng ta thật đúng là kiếp trước hữu duyên, cùng là Cơ gia tỷ muội, ở tại Chiến gia lại là tỷ muội.”
Thất nhàn xem như đã hiểu rõ, Ngũ tỷ là tới hướng nàng khoe khoang.
Vẫn không có tình cảm mãnh liệt gì như trước, ngũ tỷ đại khái không biết giá cả thị trường a, Chiến gia có hơn hai mươi phòng lão bà, nàng mới vào đến cũng không phải dễ dàng có thể đấu thắng được nhiều nữ nhân phía trước như vậy. Miễn cưỡng mở miệng: “Ngũ tỷ nói rất đúng.”
Lời nói không biến, ngữ khí cũng không biến.
Thất nhàn một bộ không thèm để ý khiến Cơ Ngũ Nhiêu càng nghĩ càng tức, cơn tức vọt lên, rồi lại bị nàng đè ép xuống dưới, mỉm cười mang treo tia nhìn có chút hả hê: “Thất muội, tiểu Cẩu nhi của ngươi, hôm qua còn hoạt bát , hôm nay làm sao lại nhìn không thấy nó?”
Thất nhàn trong nội tâm nhảy dựng, nổi lên dự cảm không tốt. Cơ ngũ nhiêu này sao vô duyên vô cớ nhắc tới tiểu Cẩu nhi? Nói đến con chó nhỏ này buổi sáng đi ra ngoài chơi rõ ràng đến bây giờ còn chưa có trở lại, xác thực lộ ra chút quái dị.
“Cchứ không phải là Ngũ tỷ đã biết rõ tiểu Cẩu nhi của ta ở địa phương nào sao?” Thất nhàn nhìn về phía Cơ Ngũ Nhiêu.
“Ta làm sao sẽ biết tiểu súc sanh ở đâu.” Cơ ngũ nhiêu cười khẽ, vẻ đắc ý hiện lên trong lời nói, “Nói không chừng lúc này sớm đã bị tên đao phủ nào đó làm thịt bán đi rồi.”
Thất nhàn nhíu mày: “Ngũ tỷ, ta đã quên nói cho ngươi biết một sự kiện.” Đang khi nói chuyện, Thất Nhàn ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Cơ Ngũ Nhiêu, “Ai dám động đến đồ đạc của ta, thì sẽ trả giá thật nhiều .”
Không khí áp bách khiến Cơ Ngũ Nhiêu cảm thấy kinh hãi.
“Chủ mẫu, chủ mẫu, tiểu Cẩu nhi tìm được rồi.” Hỉ nhi cùng Nhạc nhi bối rối chạy đến. Hỉ nhi trong tay ôm tiểu Cẩu nhi, nó cuộn mình thành một đoàn, khuôn mặt nhỏ nhắn nhiều nếp nhăn, “Ăng ẳng” ngâm khẻ, giống như thống khổ vạn phần, đã sớm không còn sức sống như trước, đang hấp hối. Nhạc nhi trên tay còn bưng lấy một cái chén nhỏ.
“Chuyện gì xảy ra?” Thất nhàn nhíu mày. Cơ ngũ nhiêu vừa đi, nàng liền lệnh Hỉ nhi cùng Nhạc nhi đi tìm tiểu Cẩu nhi, tìm thì đã tìm trở về, nhưng sao lại thành cái bộ dáng này?
Hỉ nhi gấp đến độ khóc nức nở: “Chủ mẫu, chúng ta tại sân nhỏ phụ cận viện của ngũ tiểu thư tìm được tiểu Cẩu nhi. Không biết như thế nào, nó vẫn là cái dạng này. Chủ mẫu, ngài nhanh cứu cứu nó.”
Nhạc nhi cẩn thận, đem chén đưa lên: “Chủ mẫu, đây là thứ tìm được gần tiểu Cẩu nhi.”
Thất nhàn tiếp nhận, nhẹ ngửi, một cổ mùi thơm hoa quế nhưỡng xông vào mũi, nhưng bên trong lại trộn thêm một thứ gì khác nữa, ngạnh ngạnh sinh sinh đem mùi thơm hoa quế nhưỡng phủ lên càng thêm nồng đậm. Thất Nhàn hiểu biết độc tố sao lại không biết hoa quế nhưỡng này bên trong đã bỏ thêm cái gì.
Xem tình hình này, liền có thể biết được, con chó nhỏ này tham ăn, bị người nào đó hạ độc.
Thất nhàn ánh mắt âm u, thật đúng là dám xuống tay, nữ nhân Cơ Ngũ Nhiêu kia thật đúng là xem mình không ra gì! Chiến sanh ca đối với nàng ta có chỗ cần lợi dụng, không có nghĩa là Cơ Thất Nhàn nàng có thể dễ dàng tha thứ nàng ta. Động vào đồ của nàng, nàng tự nhiên sẽ làm cho nữ nhân kia phải trả lại!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.