Tiễn bước Cơ Tam Huệ xong, Thất Nhàn xoay người. Mới vừa nãy nàng đã nhận ra, trong bụi hoa có một con chuột nhỏ ẩn nấp nghe lén. Nghe hơi thở hỗn loạn kia, thì chẳng qua cũng chỉ là người thường mà thôi. Nàng cũng không có dự định đem người nọ bắt đến, cho dù có nghe được những lời nói vừa rồi, thì đối với nàng mà nói, cũng không có gì đáng ngại. Cùng lắm thì giết người diệt khẩu mà thôi.
Từ nhỏ nàng đã trải qua huấn luyện tinh anh, cảm giác tự nhiên so với người bình thường sâu sắc hơn nhiều.
Cơ Thất Nhàn đang muốn trở về phòng, nhưng người trong bụi hoa đã tự mình đi ra.
Chỉ thấy người nọ một thân xanh biếc, quần lụa mỏng, bên hông cột nhẹ một sợi thắt lưng tơ màu xanh nhạt, đem eo nhỏ như dương liễu hoàn toàn phô bày ra ngoài. Lại nhìn mi nàng dài cong vút, một đôi mắt hoa đào, màu mắt như nước hồ mùa thu, mũi cao thẳng, môi không tô son cũng tự hồng, đúng là một tiểu mỹ nhân quyến rũ.
Nàng khẽ mở đôi môi:“Thất muội, thật hưng trí a!” Sau đó bước nhẹ nhàng, đi về hướng Thất Nhàn. Dáng điệu cực kỳ xinh đẹp.
Cơ Thất Nhàn cũng không khỏi cảm khái trước sự xinh đẹp người này. Trong phủ này nữ tử có thể kêu nàng là thất muội, trừ bỏ Tam tỷ, cũng chỉ có lão ngũ vẫn chưa từng gặp mặt kia. Quả nhiên như lời Hỉ Nhi nói, Cơ Ngũ Nhiêu này đúng như tên của nàng như vậy, xinh đẹp đa tình. Nếu nói Cơ Tam Huệ là vẻ đẹp thoát tục, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-the-duong-gia/1412591/chuong-9.html