"Không cần lo lắng thật chứ?" Vẻ quả quyết trong phút chốc của Dương Khoa không làm Tiến ngạc nhiên lắm, chung đụng với nhau cũng đâu đó vài tháng rồi anh đã chẳng còn lạ gì tác phong người sếp trẻ tuổi nữa. Bất quá, để chắc ăn Tiến vẫn lên tiếng hỏi lại một lần nữa.
"Thật." Dương Khoa hồi đáp gỏn lọn, vẻ mất kiên nhẫn từ từ hiện lên trên khuôn mặt. Ông anh cố vấn này hôm nay khó ở hay sao mà nhiều chuyện thế, đã nói bao nhiêu lần rằng bản thân mình chỉ định nhắm đến đề danh thôi mà. Có bao giờ nảy sinh tâm tư khác đâu mà cứ hỏi mãi.
Tiến: (¬. ¬)
Dương Khoa: ( ̄- ̄;)
… Được rồi, đại khái trong lòng hắn chắc cũng có một tý xíu tơ tưởng đi. Tránh làm sao được, tại thế giới cũ trò chơi gắn bó với hắn suốt nửa cuộc đời như thế, sang đến đây bản năng tìm kiếm vinh quang chói lọi cho nó không nảy sinh mới là quái sự. Cơ mà cũng chỉ là một tý xíu thôi, bất cứ lúc nào cũng có thể triệt để buông bỏ và hắn vừa mới làm như vậy xong. Giờ thì hắn có thể tự tin vỗ ngực khẳng định với ông anh trước mặt đây rằng trong mắt bản thân giờ đây chỉ còn lại mục tiêu ban đầu đề ra, tập trung tuyệt đối đấy thề hứa đảm bảo luôn.
"... Tốt, vậy thì những ngày tới kế hoạch du thuyết của chúng ta sẽ là như này."
Ngắm nghía Dương Khoa một lúc, thấy đối phương không có biểu hiện gì lạ thường người cố vấn Navigame cũng không muốn dông dài thêm nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-tu-do-min-bat-dau/400378/chuong-650.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.