“Ermmm…. Quân của em đang trên đường ra, chị Hân chịu khó cầm cự thêm chút nữa nhé chị."
Khác với sự tự tin mười phần thể hiện nơi Thảo My, Thùy Linh hướng về phía đàn chị thông báo tình hình bằng một giọng điệu không có tý gì gọi là chắc chắn hết. Bất quá Thảo Hân chắc là đã gặp nhiều tình huống tương tự rồi, thế nên vừa nghe xong cô lập tức điều khiển quân đội đang giao tranh tạm thời lui lại, chủ động ngắt nhịp tiến công sau đó quay sang hỏi thăm: "Bị chậm ở đâu hả em? Chưa xây thêm trại lính hay là thiếu tài nguyên?"
"À, trại lính em xây thêm rồi nhưng mà em đang bị hết vàng. Thành ra có nhà ra được quân có nhà không."
"Hết vàng? Chiêu mộ thêm dân khai thác đi em, giờ em đang có bao nhiêu nông dân rồi?"
"... 33 chị ạ."
"33? Sao lại ít thế, từ lúc lên đời rồi bắt đầu đánh nhau đến giờ cũng phải chục phút rồi đấy. Từng ấy thời gian em không chiêu mộ thêm dân hả Linh?"
Vẻ khó tin dần xuất hiện trên gương mặt mộc mạc của đàn chị càng khiến cho Thùy Linh thêm phần lúng túng. Cô nhăn nhó đôi hồi rồi thú tội: "Vâng em quên mất chị ạ. Căn bản, em mải xây nhà với cả đẩy lính lên đánh nhau quá nên không để ý đến nông dân."
"... Chậc, này thì khó rồi. Chị tưởng lên đời xong em vẫn nhớ là phải tiếp tục chiêu mộ nông dân mới theo thời gian chứ… Mà em cũng giỏi thật đấy Linh, vỏn vẹn có ba chục nông dân khai thác tài nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-tu-do-min-bat-dau/400281/chuong-553.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.