"Xác thực làm vậy không được đạo đức cho lắm, ít nhất trong trường hợp Navigame chúng ta thì nó là như thế."
Gật gù tán đồng, Dũng Triều liếc mắt ngang dọc một hồi rồi chợt đổi giọng thắc mắc: "Cố vấn bao phen là sao? Anh tưởng bên Ninja này chỉ giúp chúng ta mỗi hai lần trong dự án "Điểm chết" thôi chứ?"
"Không chỉ có mỗi vậy đâu sếp. Trước đó Ninja họ cũng từng tiến hành cố vấn ý tưởng cho một trò chơi khác của chúng ta là "Giang hồ truyền kỳ". Một lần dưới danh nghĩa cá nhân và một lần dưới danh nghĩa tập thể, cả hai đều đem lại hiệu quả hết sức ấn tượng. Đến giờ trò chơi ấy của chúng ta vẫn tràn ngập sức sống chính là minh chứng rõ rệt nhất."
""Giang hồ truyền kỳ"?"
Vẻ ngạc nhiên lại một lần nữa xuất hiện trên khuôn mặt người giám đốc quyền uy. Bần thần suy tư đôi hồi, cuối cùng ông nhỏ giọng tự nhủ: "Thì ra là vậy, bảo sao đến cả tay Nghĩa cũng đứng về phe lão Khải nói tốt cho bên Ninja này. Chung quy vẫn là có lợi lộc nên mới ra mặt."
“Vâng.”
"Lần cố vấn dưới danh nghĩa cá nhân, chắc vẫn là do cậu thanh niên tên Dương Khoa kia ra tay?"
"Vâng sếp. Nghe nói hồi đó Ninja chưa được thành lập nên mới lấy danh nghĩa cá nhân."
"... Chà chà, không ngờ ngó lơ có mấy năm mà nước nhà đã sản sinh ra tài năng sáng giá thế."
Cảm xúc ngổn ngang, Dũng Triều lại quay người nhìn về phía tủ kính đựng cúp lắc đầu cảm thán: "Chỉ tiếc không phải người một nhà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-tu-do-min-bat-dau/400274/chuong-546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.