Chương trước
Chương sau
“Xem nào… lên nhà cung xong làm một tốp cung hỗn hợp 20 con là vừa vặn hết gỗ hết vàng. Chỗ thức ăn còn lại thì đủ lên 5~6 con Scout. Bây giờ đập tất tay thì lên đời chậm quá nhưng thôi đập đi, số phận ngoài cánh phải chấp nhận khổ vậy thôi.”
Cám cảnh, Dương Chính thở dài một hơi rồi di chuột cắt nông dân xây trường bắn cung - Archery Range gần nhà chính, kế đó nhấn vào chuồng ngựa - Stable vừa xây trước đó không lâu rồi chiêu mộ tạm năm con ngựa dò Scout Cavalry quấy rối quân địch trong lúc đợi cung thủ xuất hiện. Nguyên bản anh không định xây trường bắn cung trong trận này đâu, vì mảng giao tranh tầm xa của tộc Slavs thật sự rất yếu kém, không đáng để người chơi “Age of Empires” đầu tư. Thế nhưng hiện tại đơn vị bộ binh trong trại lính - Barrack của anh chưa nâng cấp một tý nào cả, chiêu mộ chúng sẽ không khác gì ném tiền của vào một đống bia ngắm biết đi. Ngựa dò thì tuy là một lựa chọn thích hợp để đánh giết cung thủ đối phương, song xét đến việc đối phương đã có sự chuẩn bị khi kẹp thêm Spearman trong đội hình quân tấn công thì tốt nhất là không nên chiêu mộ nhiều. Kẻo bị xiên chết sạch thì sẽ rất lãng phí tài nguyên.
Quanh đi quẩn lại, phòng thủ căn cứ trong giai đoạn này chung quy vẫn phải dựa vào đội ngũ cung thủ a. Có yếu kém đến mấy thì cũng phải cắn răng đầu tư, đợi bao giờ nguy cơ qua đi hẵng tính nước xoay bài sau.
Bất quá đoàn đội zoV4life hiển nhiên là sẽ không cho Dương Chính thoải mái lên phương án tháo gỡ khó khăn. Sau khi làm chủ hoàn toàn vũng nước nông liên thông hai căn cứ địch ta, toán cung thủ nhà Saracens trong cánh nhanh chóng tiến sâu vào đất liền hạ sát những đơn vị nông dân làm ăn “xa nhà” không kịp tháo chạy. Kế đó, hết mục tiêu chiến lược toán cung thủ bèn quay ra bắn phá công trình xung quanh. Và như đã nói ở phía trước, nhờ vào ưu thế chủng tộc sẵn có nên chúng “dỡ nhà” khá nhanh, cứ tầm chục loạt tên phóng ra cùng lúc là sẽ có một căn nhà cháy to.
“Ầy, điều cung vào bắn ruộng nhà họ đi ông. Sao chỉ bắn mỗi nhà dân không thôi thế?” Nhàn hạ điều khiển dàn thuyền Galley tự do công kích bến cảng phe địch, Trác Hải tranh thủ lia chuột tới vùng chiến sự trên đất liền quan sát một hồi rồi nhíu mày lên tiếng nhắc nhở đồng đội. Đang thắng giao tranh sao không thừa cơ giáng một đòn chí mạng vào cơ sở làm ăn của đối phương đi, cứ lởn vởn ở vòng ngoài căn cứ đốt phá mấy căn nhà dân - House giá trị 30 gỗ làm quái gì vậy trời?
“Không bắn được. Địch nhét full dân vào trong nhà chính rồi, tầm bắn thấp hơn đi vào nhà chính nó bắn chết hết cả đội mất.” Thành viên cầm Saracens trong cánh phe zoV4life nhỏ giọng hồi đáp. Cứ việc đội ngũ cung thủ hỗn hợp của anh đã nâng cấp tấn công một lần, song tầm bắn của chúng vẫn chẳng là gì so với tầm bắn của căn nhà chính to bự. Đã vậy đối thủ cầm tộc Slavs bên kia còn cho cả đống nông dân chạy vào trong nhà chính cố thủ nữa, làm anh sợ chết lính không dám xua quân tấn công mấy khoanh ruộng xây liền kề nhà chính đối phương.
“Đứng xa bắn rìa khoanh ruộng thôi thì sao? Hitbox (thuật ngữ, chỉ những khối hình ẩn có thể tương tác của vật thể trong trò chơi) to tướng kiểu gì chả có chỗ nhà chính không bắn tên đến được?”
“Nhưng phải vòng ra đằng sau. Nhà Slavs này xây ruộng khôn lắm, giấu hết về phía sau không có mảnh nào hướng về phía sông cả. Ông nhìn trên máy ông mà xem.”
“(Nhấc chuột di di) Ờ hờ, nhà này giấu ruộng kỹ phết nhỉ. Thôi cũng được, phải phòng thủ toàn lực thế coi như kinh tế cũng bị tê liệt rồi. Mà ông có thấy địch tụ quân phản công không?”
“Có, chuồng ngựa sau nhà chính vừa ra hai con ngựa dò. Quân bộ thì không thấy đâu cả, chắc giấu sâu bên trong nữa…. Ê, có quân tiếp viện này. Toàn phóng lao!”
“Lùi lại một tý dụ địch đi ông, để hai đứa bọn tôi yểm trợ cho.”
"Ok…. Nó đi theo rồi, ra nhanh!"
Ước chừng một phút rưỡi đồng hồ kể từ khi phe zoV4life khơi mào giao tranh, toán quân tiếp viện được Nguyên cử đi cuối cùng cũng có mặt tại căn cứ của Dương Chính. Trông thấy vậy toán cung thủ hỗn hợp đang phá nhà vội lùi về phía bờ sông một chút, vừa di chuyển vừa công kích địch quân nhằm mục đích dụ đối phương tiến vào tầm bắn của dàn thuyền Galley đồng minh. Không phải đám người Trác Hải ngại đánh tay đôi sòng phẳng hay gì, chỉ là không muốn nhận lấy những thiệt hại không đáng có mà thôi. Dù sao phe họ hiện đang tổ chức tấn công xa nhà, phải cẩn thận trong việc bảo tồn quân lực mới mong giữ vững thế thượng phong đang nắm trong tay.
Phía bên kia chiến tuyến, trông thấy quân cứu viện sau khi đến nơi tự động phá đội hình xách lao đuổi theo quân địch Dương Chính vội vàng tri hô: “Ơ Nguyên, điều quân cẩn thận đi chứ? “Mất tay” kìa!” × — QUẢNG CÁO —
“Đâu? Đang điều đây chứ có mất…. Ôi chết quên!”
Bởi vì bản thân phải kiêm thêm nhiệm vụ điều động ngựa dò quấy phá cánh còn lại nên thành viên tên Nguyên đã quên béng đội quân phóng lao - Skirmisher cứu viện trong một giây phút ngắn ngủi. Được đồng đội nhắc nhở anh mới lia chuột tìm đến, sau đó chứng kiến cảnh tượng đội quân cứu viện của mình vừa vặn bắt đầu choảng nhau với kẻ địch. Và vì hỏa lực phe địch rõ ràng là mạnh hơn hẳn với sự góp mặt của dàn thuyền Galley đậu sát ven sông, thành thử chỉ sau hai loạt mưa tên qua lại quân lính phe anh đã bị vùi dập tơi tả. Còn may Skirmisher có khả năng chống đánh xa cực tốt, không thì cả đám đã phơi thây như rạ hết lượt.
“Chậc, cái trò này quân dân đông đúc sao không có mục phân quyền cho đồng đội điều khiển hộ nhỉ. Chứ đánh nhau mấy chỗ liền phân tâm quá.” Một mặt luống cuống điều khiển đội quân lùi lại, mặt khác thành viên tên Nguyên chép miệng cằn nhằn.
"Vì như thế loạn hết trò chơi lên chứ sao? Ông cứ tưởng tượng cảnh một con nông dân bị bốn thằng cho đi khai thác bốn loại tài nguyên khác nhau cùng một lúc đi Nguyên."
Mắt thấy quân địch tạm lui, Dương Chính tận dụng khoảnh khắc thở dốc hiếm có cho nông dân đi làm ăn trở lại. Đoạn anh bấm vào trường bắn cung vừa xây dựng đặt lệnh chiêu mộ cung thủ kín hàng chờ, sau đó điều động tiểu đội ngựa dò tập kết cùng quân đồng minh chiếm lại khu vực ngoại vi căn cứ. Tổng thiệt hại sau pha giao tranh vừa rồi là khá lớn đối với anh, không những bỏ lỡ cơ hội lên đời 3 sớm mà còn mất thêm mấy con nông dân, đôi ba căn nhà và gần hai phút kinh tế đình trệ không làm ăn gì được. Trận này coi như anh "phế" chắc rồi, giờ chỉ trông mong đồng đội lát nữa gom góp cho ít tài nguyên để hồi lại thôi. Hy vọng công cuộc phát triển của họ vẫn đang đi đúng quỹ đạo đề ra.
-HuynhLeNguyenBCT đã tiến lên thời kỳ phục hưng.
-MiuRen.Mãiyêuem đã tiến lên thời kỳ phục hưng.
Cầu được ước thấy, phút thứ 19 của trận đấu đánh dấu cột mốc hai người chơi nâng cấp "nhà lá" lên "nhà gạch" cùng một lúc, chia đều cho mỗi phe một người. Khuôn mặt vốn đang hơi cau có trước những thiệt hại lớn lao đột ngột giãn ra, Dương Chính hồ hởi quay về phía sếp chỉ dẫn đường đi nước bước: "Sếp đã lên đời rồi ạ? Tốt quá, giờ sếp vào chợ nâng công nghệ "Tiền tệ" trước cho em nhé. Xong rồi bơm em ít thức ăn để em hồi nông dân, vừa rồi bị đánh rát quá."
"Yên tâm có ngay đây." Người sếp của Dương Chính sảng khoái gật đầu sau đó lên tiếng hỏi thăm: "Cơ mà đường sông cánh chú như nào rồi?"
"Phải tạm bỏ thôi sếp. Địch quân tập trung hết ở đây em với Nguyên đánh không lại."
"Có cần anh cử một đội ngựa chém ra trợ giúp không? Đang có dư vàng đây rồi."
"Giúp thì cần ạ. Nhưng…." Trong óc chợt lóe lên hình ảnh hai cái gờ dốc hiểm trở nằm gần bờ sông, Dương Chính đảo mắt suy tư rồi quyết định thật nhanh: "Sếp đừng lên ngựa chém, tình hình hiện giờ đánh ngựa chém không thích hợp đâu. Sếp cắt ít nông dân ra chỗ gờ dốc gần sông cho em, sau đấy đóng xưởng cơ khí với thành đá ở đó. Như thế vừa đẩy quân nhanh vừa có cứ điểm thủ một dải bờ sông."
"Gờ nào?" × — QUẢNG CÁO —
"Sếp nhìn minimap đi em chỉ cho…. (nhấn chuột đánh tín hiệu) Nó đấy sếp, sếp xây gần sát rìa có khi còn đánh được thuyền đi lại dưới sông luôn ấy."
"Được được, để đó anh "thầu" cả đoạn ven sông luôn."
Chốt xong sách lược quân sự quan trọng với sếp, Dương Chính lại vùi đầu vào công cuộc chiến đấu gian khổ của bản thân. Sau khi chiêu mộ được cho mình một đội quân kha khá về quy mô, anh bắt đầu thử phối hợp cùng với toán Skirmisher cứu viện mở đợt phản công tổng lực nhắm vào đám quân địch lởn vởn bên ngoài rìa căn cứ. Tất nhiên là phải né dàn thuyền chiến Galley đang tụ tập bên bờ sông ngày một đông ra, chỉ những kẻ gà mờ mới đem lục quân đi đập nhau trực diện với hải quân ở đời 2 mà thôi. Người chơi dày dạn kinh nghiệm trận mạc như anh còn lâu mới mắc sai lầm sơ đẳng thế.
Phe zoV4life dường như cũng biết được rằng họ không thể chơi lại mánh dụ địch cũ, do đó người chơi Saracens trong cánh rất sảng khoái tách quân dàn hàng ngang đối mặt quân đội của Dương Chính. Chiến sự bùng nổ ngay tức thì, tên giáo bay qua bay lại vun vút cứ như châu chấu ngày mùa. Có điều hiện tại những kẻ tham chiến đều đang kẹt ở đời 2, chưa thể chạm tay vào công nghệ Thumb Ring lẫn Ballistics nên đường đạn đi sai địa chỉ xuất hiện tương đối nhiều. Đến độ mấy tên lính Spearman xách giáo chạy đến trước mặt, hay là những chú ngựa dò Scout Cavalry dừng cương giơ kiếm lên chém mà cung thủ hai bên vẫn có đơn vị bắn trượt cho được.
Đã vậy ai nấy còn rất chịu khó thao tác micro từng đơn vị quân nữa, cứ thấy quân nào còn ít máu là cho rút ngay khỏi chiến trường máu lửa. Thành ra hai bên phải "trao đổi chiêu thức" cả phút đồng hồ mới tạm phân ra thắng bại, với việc quân dân nhà Dương Chính lại một lần nữa phải lui về nhà chính nằm bên trong căn cứ cố thủ. Nguyên do chủ chốt là bởi toán quân Skirmisher cứu viện đã bị tiêu hao sinh lực từ pha mất điều khiển lãng xẹt trước đó, khiến cho hỏa lực đội quân Dương Chính phát ra không được cao như mong muốn.
Mà ở vào tình huống lấy giao tranh tầm xa làm chủ trước mắt thì hỏa lực phát ra không cao tương đương với cầm chắc phần thua. Toán ngựa dò Scout Cavalry của Dương Chính không đủ đông để có thể làm nên chuyện, chưa kể chúng còn bị khắc chế bởi đám khiên thịt Spearman. Vòng ra phía sau đột kích thì lại vướng dàn thuyền Galley chực chờ ven sông, tóm lại là đến mục đích quấy rối vạch ra ban đầu cũng không thực hiện được chứ đừng nói chém giết trực diện.
"Đùa chứ ông "mất tay" một quả làm tôi thất vọng quá Nguyên ạ. Này thành tôi cứu ông rồi chứ còn gọi gì là ông cứu tôi nữa?" Nhìn toán quân Skirmisher khác màu rủ nhau tháo chạy, trong khi quân mình phải căng sức ra mà đoạn hậu Dương Chính không khỏi cảm thấy cám cảnh tập hai.
"(Nhăn mặt) Ùiii, được rồi lỗi có một quả thôi làm gì căng? Một toán quân nữa đang trên đường sang rồi, yên tâm đi hai ta đập chết bọn này mấy hồi!"
"Lên ít quân thôi, để dành tài nguyên lên đời đi ông. Trận này ông không thể thọt đời giống tôi được." Dương Chính vừa mới dứt lời, giao diện trò chơi lập tức thông báo có thêm ba người chơi nữa tiến lên đời 3 - Castle Age. Theo thứ tự là nhà Khmer trong cánh phe bọn họ, nhà Saracens trong cánh phe đối phương và nhà Italians ngoài cánh đối diện với Nguyên.
Như vậy là hiện giờ chỉ còn mỗi Nguyên, anh và nhà Saracens lên thuyền chiến phía đối diện là chưa lên đời 3 mà thôi.
"Thôi xong tôi rồi, cả đám lên đời hết cả mà tôi vẫn đang ngụp lặn với 300 thức ăn 100 vàng…. Mà tại sao nhà Italians ngoài cánh lại lên đời trước cả nhà Saracens trong cánh vậy? Ông cho ngựa dò đi chém dân kiểu gì thế Nguyên?" Chứng kiến nhà nhà lục tục rủ nhau lên đời, trong đó có trường hợp lên đời cực kỳ bất thường Dương Chính lại phải quay ra hỏi thăm đồng đội ngồi kế bên.
"Thì gặp dân là chém thôi chứ kiểu gì? Bây giờ vẫn đang…." Lời giãi bày còn chưa nói hết Nguyên đã kêu lên thất thanh: "WTF, nông dân tụi nó quây rào gỗ nhốt ngựa dò của tôi lại rồi ông ơi!!!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.