"Ừm, xác thực không có phiên dịch viên sẽ hơi bất tiện một chút.”
Nghe thấy Minh Hà nói vậy Dương Khoa bất giác gật nhẹ đầu tán đồng. Thế rồi trải qua vài giây ngẫm ngợi hắn giơ tay biểu thị không thành vấn đề: "Nhưng thôi không cần phải tìm người khác thay thế đâu. Vì ở bên kia có chị Yến phó quản lý thông thạo song ngữ giống anh Viễn bên này rồi, chúng ta sẽ nhờ chị ấy đứng ra làm phiên dịch những lúc cần trao đổi với người bản địa luôn. Chứ giờ đi tìm phiên dịch viên mới mất thời gian lắm, lịch trình của chúng ta cũng gấp rút chứ chẳng thong thả gì đâu.”
"Nhưng Hà thấy phương án ấy không ổn lắm sếp ạ. Chị Yến cũng có công việc, cuộc sống của chị ấy chứ không thể theo sát phái đoàn chúng ta 24/7 như chị Hằng được. Rồi đến lúc giải quyết những việc vặt vãnh như đi lại hay làm thủ tục các thứ chỉ khổ Hà với chị Liễu thôi, chứ mấy anh em dốt đặc tiếng Anh kia đã chẳng trông mong gì được rồi. (Hất đầu)”
"... Ừ nhỉ. Nếu tính cả những chuyện vặt vãnh thường ngày vào thì xác thực không ổn lắm." Mắt nhìn theo hướng hất đầu của Minh Hà, thấy Nhật Phong đang ra sức hoa tay múa chân trước mặt cô bạn nước ngoài Dương Khoa lại lâm vào trầm tư. Thành viên đội ngũ công tác lần này đúng là hơi yếu khoản giao tiếp tiếng Anh, nhất là bốn thanh niên trai tráng lúc nào cũng phải yêu cầu người bản địa nói chậm rãi từng từ một mỗi khi chuyện trò. Hai chị em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-tu-do-min-bat-dau/400217/chuong-489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.