Mặc dù Liễu che giấu cảm xúc rất khá, thế nhưng nét buồn bã thoáng qua trên khuôn mặt ấy vẫn bị người sếp trẻ ngồi ngay cạnh nhìn ra. Lấy làm lạ, Dương Khoa bèn lên tiếng hỏi ngay: "Sao thế chị Liễu?"
"Sao là sao hả em?"
"Mới rồi chị vừa khựng lại mấy giây khi nhắc đến cái tên BFG ấy. Có vấn đề gì hả?”
"À thì…. Không hẳn là vấn đề, chỉ là nhớ lại chút chuyện không vui thôi.” Vốn định lấp liếm cho qua chuyện, nhưng rồi sau một vài giây trù trừ cô lại đổi ý: “Em còn nhớ cuộc trò chuyện của chị em mình tại gian hàng triển lãm hôm khai mạc hội chợ GamExpo không?"
“Nhớ mang máng. Hình như hôm đấy chị em mình trao đổi về công tác tổ chức sự kiện, xong rồi chị bảo là chị định tạt qua chỗ anh Tịch hỏi thăm tình hình ra sao rồi về công ty làm việc.”
“Đúng rồi đấy.”
“... À há! Chị không nhắc đến là em quên bẵng đi luôn! Dạo này nhiều việc thật sự…. Thế hôm đấy chị có gặp anh Tịch không? Hai người có chuyện trò gì với nhau không? Trông anh Tịch dạo này thế nào rồi.” Theo sau một cái vỗ đùi cực vang là cả loạt câu hỏi dồn dập như pháo liên châu đến từ phía Dương Khoa.
“Có gặp, cũng có cả trò chuyện luôn. Về phần anh Tịch thì dạo này trông anh ấy tệ lắm, lúc chị gặp thiếu chút nữa là ngã ngửa vì bất ngờ.”
“Tệ lắm? Sao em tưởng chị bảo là anh ấy vẫn khỏe.... Có liên quan đến BFG?” Kết hợp câu trả lời của Liễu với vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-tu-do-min-bat-dau/400211/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.