"Chào chú Khoa, chào hai chị em." "Chào sếp ạ, chào hai chị." "Chào mọi người. Thế nào, mấy ngày vừa rồi nghỉ ngơi đã chưa?" Dương Khoa đáp lại lời chào thuận tiện hỏi thăm tình hình luôn. Chỉ chờ có thế cả đám lập tức đua nhau mở miệng khoe khoang cả tháng qua đi lại những đâu chơi bời những gì. Làm hắn phải kiên nhẫn lắng nghe lẫn đối đáp hồi lâu mới có thể kêu gọi mọi người tập trung vào mục đích chính của buổi làm việc hôm nay. "Ok, rất vui khi thấy mọi người đã dành thời gian đi đây đi đó thư giãn chứ không cắm mặt vào chơi "Age of Empires" suốt ngày như anh Hoàng…. Được được, em cũng rất vui khi thấy chị Lam toàn thân trở ra từ quê nhà được chưa?... Thế nhé, hy vọng là sau một kỳ nghỉ dài ngày mọi người đã lấy lại được sức khỏe dồi dào và tinh thần sung mãn để…." "Từ từ anh có kiến nghị chú Khoa." Thiếu Hoàng đột nhiên cắt lời Dương Khoa, giọng điệu nửa đùa nửa thật: "Có thể cho mọi người nghỉ thêm một đợt nữa được không? Đợt vừa rồi mang tiếng là nghỉ nhưng cứ vài ba ngày bọn anh lại bị gọi lên công ty trả lời phỏng vấn với phối hợp tuyên truyền à. Chả đã tý nào!" "... Hẳn là "bọn anh" cơ đấy. Nghỉ cả tháng thế rồi còn chưa đã cái gì nữa, phỏng vấn cũng đâu có nhiều nhặn gì cho cam?" "Nhiều chứ? Anh đây phải chạy lên công ty tới cả chục lần nè." "Đấy là do anh "cướp sô" của người khác. Tóm lại nghỉ ngơi thế là được rồi anh Hoàng cứ hay đùa. Giờ mà cho anh nghỉ thêm vài ngày nữa lại chả kêu chán ầm lên cho xem." “Chán là chán thế nào? Có trò "Đế chế" của chú bên cạnh còn khướt mới chán nhé. ( ̄~ ̄) Mà đấy nhắc đến mới nhớ, mấy hôm nay anh vừa nghiên cứu ra chiến thuật "rush chòi canh" chơi quên sầu luôn. Đảm bảo đến chú nhìn thấy cũng phải trầm trồ." "Nhưng để nhìn thấy thì phải nhường anh cầm tộc Hàn Quốc chứ gì?" "... Đậu phụ, chú Khoa có khả năng ngoại cảm đấy à? Sao biết được trong đầu anh nghĩ gì thế? (⊙д⊙) “ "(Hất hàm) Sao mà chả biết? Thế anh nghĩ ai là người thiết lập chòi canh tộc Hàn Quốc bá nhất trò chơi?" "Ờ nhỉ, may quá cứ tưởng chú Khoa có khả năng ngoại cảm chứ. Hú hồn." Thiếu Hoàng rất khoa trương vuốt vuốt ngực thở phào nhẹ nhõm, giống như là cảm thấy may mắn vì những ý nghĩ trong đầu được an toàn không bị lộ ra vậy. Về phần Dương Khoa, không để mất thời gian thêm nữa hắn lập tức đi thẳng vào vấn đề: “Được rồi, chuyện chơi bời để sau đi anh Hoàng. Giờ chúng ta đi thẳng vào vấn đề luôn cho tiết kiệm thời gian…. Chắc hẳn những ngày vừa qua mọi người đã biết "Age of Empires" được cộng đồng đón nhận nồng nhiệt đến mức nào rồi phải không?" "Đương nhiên rồi sếp. Trò chơi của chúng ta leo lên top 1 thịnh hành suốt mấy ngày liền đấy! Không biết cũng không được." Hưng nhanh chóng lên tiếng phụ họa, theo sau đó những người khác cũng nhao nhao bày tỏ ý kiến tương tự. Chuyện giỡn, làm gì có tác giả trò chơi nào bỏ bê đứa con tinh thần của mình không thèm quan tâm đến chứ? Càng đừng nói tới một trò chơi mang tầm vóc siêu phẩm được cộng đồng nhất trí hoan nghênh như "Age of Empires". "Đúng vậy. Và đó là nhờ vào công sức của tất cả các thành viên thuộc bộ môn thiết kế, thay mặt công ty tôi xin được gửi lời cảm ơn tới bộ môn thêm một lần nữa…. Về phần số liệu phát hành của trò chơi cụ thể như nào thì tôi xin mạn phép không đề cập tới trong cuộc họp này, ai muốn biết thì hãy xem trên hệ thống hoặc là hỏi trực tiếp chị Lan chị Nhung đây vào cuối giờ." "Tuy "Age of Empires" được giới phê bình chuyên môn cũng như cộng đồng đại chúng đánh giá rất cao về mặt chất lượng tổng thể, thế nhưng trò chơi của chúng ta không phải là không có thiếu sót. Trải qua khoảng thời gian phát hành ban đầu đã có một số bug vặt chưa được xử lý trong trò chơi bị cộng đồng phát hiện ra, đi kèm với đó là yếu tố cân bằng giữa các chủng tộc chưa được đảm bảo tuyệt đối. Vậy nên tôi có đề xuất là bộ môn nên thành lập một nhóm nòng cốt để tiếp tục phát triển hoàn thiện "Age of Empires" trong tương lai. Mọi người thấy sao?” “Hoàng tôi có ý kiến. Tại sao lại là một nhóm mà không phải là toàn bộ mọi người tiếp tục đồng hành cùng nhau phát triển tiếp trò chơi? Như vậy các vấn đề nảy sinh sẽ được giải quyết vô cùng nhanh gọn và triệt để." Thiếu Hoàng đi đầu đưa ra ý kiến phản hồi. Rất đúng trọng tâm, những lúc bàn chuyện công việc nghiêm túc người đàn anh lập dị vẫn đáng tin cậy như mọi khi. “Vì không cần thiết phải dồn cục vào một dự án như vậy. Nhân lực của Ninja Entertainment hiện vẫn tương đối mỏng, phải “liệu cơm gắp mắm” thì mới có thể chạy được nhiều dự án cùng lúc." Dương Khoa điềm đạm trả lời. "Vậy sắp tới ngoại trừ phát triển tiếp "Đế chế" ta còn làm gì nữa hả sếp?" Đến lượt Hiền lên tiếng thắc mắc, kèm theo đó các thành viên xung quanh quay mặt nhìn chăm chú về phía Dương Khoa chờ đợi câu trả lời. Duy có mình Duy Hải khoanh tay mỉm cười ung dung, bởi vì anh đã sớm biết rõ đáp án cho câu hỏi này từ trước. "Cập nhật "Angry Birds" và "Plants vs Zombies". Hai trò chơi này cần phải bổ sung thêm một ít content, không có cộng đồng fan hâm mộ lại trách cứ chúng ta bỏ bê sản phẩm cũ. Ngoài ra còn có cả một dự án trò chơi mới toanh cho mọi người thử sức nữa." "Ý sếp là sếp đã lại có ý tưởng xây dựng một trò chơi mới?" "Không chỉ đơn giản là ý tưởng thôi đâu. Thực tế thì dự án trò chơi mới đã sớm được khởi công rồi, cụ thể ra sao xin mời mọi người nhìn về phía màn chiếu." Đoạn Dương Khoa mỉm cười hướng về phía phông màn máy chiếu được chuẩn bị sẵn từ trước, tay lấy ra chiếc máy tính bảng mang theo bên người chuẩn bị thao tác. Nhưng rồi ngón tay hắn chợt ngừng lại giữa không trung khi nghe thấy Thiếu Hoàng lớn tiếng ngăn lại: "Khoan, chờ chút!" "Sao thế anh Hoàng?" "Nhân nói đến chuyện dự án mới thì Hoàng tôi vừa chợt nhớ ra một chuyện hệ trọng cực kỳ. Xin phép được cắt ngang một vài phút để thảo luận cùng sếp với mọi người trước ạ." “Được, mời anh tự nhiên." "Lâm đâu, trình bày đi. Vụ việc này mày là người trong cuộc mà." Trái ngược với mong đợi của Dương Khoa và đồng đội, thay vì bắt đầu trình bày Thiếu Hoàng lại quay về phía người em họ nhỏ giọng thì thầm. "... Nói ra luôn hả anh? Em tưởng chuyện này tế nhị lắm mà, nên đợi gặp riêng Khoa rồi nói sẽ thích hợp hơn chứ?" "Thay đổi kế hoạch, nói luôn đi không có đến lúc chú Khoa triển khai dự án mới sự tình nó lại phiền hà ra. Người ngồi đây cũng toàn “cựu thần" cả, chắc không có vấn đề gì đâu.” "... Có lý, vậy để em." Đảo mắt nhìn khắp phòng một hồi, Trọng Lâm gật mạnh đầu sau đó hướng về phía Dương Khoa thưa chuyện: "Thưa sếp Khoa và mọi người, chẳng là đêm hôm kia tôi có cùng mấy thành viên bộ môn thiết kế chơi "Đế chế" với nhau. Cuộc chơi nó cũng bình thường như bao cuộc chơi khác thôi, bất quá đến khi chơi xong thì tôi bất chợt phát hiện một vấn đề khá… nhạy cảm." "Vấn đề gì vậy anh Lâm?" "Thường thì sau mỗi ván so tài tôi có thói quen lưu lại replay để xem trong ván đó mình chơi như thế nào, mắc lỗi gì để rút kinh nghiệm cho các ván đấu sau. Ngày hôm đó cũng vậy, và trong lúc tôi xem lại replay thì chợt bắt gặp một đoạn hội thoại của các thành viên phe đối phương. Nội dung của đoạn hội thoại ờ… rất chi là…." "Rất chi là sao, anh Lâm cứ nói thẳng ra đi đừng ngại." Thấy Trọng Lâm tỏ vẻ ngại ngùng Dương Khoa vội lên tiếng thúc giục. Chỉ thấy người đàn anh hiền lành hít một hơi thật sâu rồi rút điện thoại từ trong túi quần đặt lên bàn: "Có lẽ nên để sếp Khoa và mọi người quan sát trực tiếp đầu đuôi câu chuyện cho nó khách quan. Replay chứa đoạn hội thoại của các thành viên Lâm đã cắt ghép thành một đoạn clip rồi, lưu ở thư mục storage ngay ngoài máy đó. Phiền sếp Khoa trình chiếu cho mọi người cùng xem." "Được." Chiếc điện thoại của Trọng Lâm nhanh chóng được đưa tới nơi Dương Khoa đang ngồi. Nửa phút sau, một đoạn clip với nội dung không lấy gì làm vui vẻ từ từ hiện ra trước hàng loạt cặp mắt dõi theo. --- -anhphan01234567: Thế nào, hai ông đã nghĩ kỹ chưa? Có theo tôi không? -Fasder: Theo. -TKI2703: Tôi vẫn phân vân lắm. -TKI2703: Căn bản sếp Khoa nói có lý có cớ chứ không phải không. Mình có bất mãn đi chăng nữa thì cũng phải nhìn thẳng vào sự thật chứ? -TKI2703: Người làm kinh doanh không ai điên đến độ đi đầu tư vào một sản phẩm cầm chắc thất bại mười mươi cả, bọn mình làm căng lên không giải quyết được gì đâu. Lại còn mang tiếng ra. -anhphan01234567: Ông này, vẫn không hiểu rõ ý đồ của tôi gì hết. Nói đến thế rồi. -anhphan01234567: Đây không phải là chuyện ý tưởng trò chơi của chúng ta dở hay không ông hiểu không, mà là chuyện các sếp phải chủ động tạo điều kiện cho chúng ta trau dồi kiến thức và kỹ năng làm game thông qua thực chiến. Có thế thì mới vươn lên được chứ? -anhphan01234567: Cho dù có biết chắc trò chơi của chúng ta thất bại mười mươi đi chăng nữa thì đã sao? Chưa bao giờ nghe câu thất bại là mẹ thành công à? -Fasder: Kinh, ông bạn tôi hôm nay xuất khẩu thành thơ luôn kìa. -Fasder: Thế ông định thế nào, mấy hôm tới trở lại công ty cứ đường hoàng lên gặp sếp lớn trình bày mớ ý tưởng cũ? -anhphan01234567: Ừ, thì lấy đâu ra ý tưởng mới bây giờ? Ông xem cả năm vừa rồi chúng ta bận bịu suốt ngày suốt đêm thế được lúc nào ngơi tay nghĩ ý tưởng mới? -anhphan01234567: Nếu hai ông muốn quay lại với dự án trò chơi của riêng mình thì đi cùng tôi lên gặp sếp trình bày cả thể luôn, càng đông người khả năng thông qua càng cao. -Fasder: Mơ đi ông, lần trước cả đống người lên trình bày ý tưởng còn chả ăn thua nữa là bây giờ. Ông nghĩ sếp của chúng ta dễ bị gây sức ép lắm hả? -Fasder: Mấy đứa cùng đội cái Hảo từ bỏ ý định tự mình làm game rồi, chỉ còn ba người chúng ta với một vài ông trong đội bố Định thôi. Lên gặp sếp mà không có ý tưởng nào mới mẻ thì trăm phần trăm là thất bại ra về. -anhphan01234567: Biết là thế nhưng ông vẫn theo tôi? -Fasder: Theo chứ, tôi có ý tưởng mới rồi mà. Đảm bảo lần này sếp nghe xong sẽ bật đèn xanh luôn. Huehuehue. ( ̄▽ ̄) -anhphan01234567: Bảo sao đồng ý nhanh như chớp giật. -anhphan01234567: Cơ mà không vấn đề gì hết, riêng tôi là tôi có gì thì dùng nấy. Cùng lắm thì chơi kèm chiêu bài tình cảm là xong, đám nhân viên chúng ta cống hiến cho cái trò “Đế chế” này nhiều như vậy rồi chả nhẽ các sếp không chiều lòng chúng ta lấy một lần? -TKI2703: Cống hiến? -TKI2703: Tôi thấy mấy đứa chúng ta giống kiểu dựa hơi sếp với các nhóm trưởng đúng hơn ông ạ. Nói khó nghe thì là chỉ đâu đánh đó, không có chúng ta thì có người khác đảm đương chứ quan trọng gì? -anhphan01234567: Có công làm là có cống hiến rồi, ông cứ nhún nhường! -anhphan01234567: Thôi không nói nhiều, mai kia về công ty tôi sẽ lên xin phép sếp cho tôi được tự mình triển khai dự án trò chơi mới. Được thì được không được thì say goodbye, ngoài kia thiếu gì nơi chứa chấp thanh niên ba sao như tôi? -Fasder: A ha, ông bạn lòi cái đuôi ra rồi nhé! -Fasder: Chắc cái câu sau cùng của ông mới là ý định thật lòng phải không? Khai ra mau, vừa mới được nhà nào để mắt tới rồi chứ gì? -anhphan01234567: Lại chả. -anhphan01234567: Tôi nói ông nghe chỉ cần lên ba sao một cái là các công ty trò chơi nội địa sẽ chạy theo ông như vịt ngay, không phải lo không có đất dụng võ. Mà riêng tôi còn được một công ty top đầu nước Việt ngỏ ý muốn chiêu mộ luôn nhá, so với họ thì công ty mình đang làm đây chả là cái quái gì hết đâu mà phải một lòng chết sống. -Fasder: Holy ****! -Fasder: Ông ăn cháo đái bát vãi, cơ mà tôi thích! -anhphan01234567: Thôi nhé, để lát nữa ra Facechat mấy đứa mình chốt lại với nhau. Còn ông kia nữa, quyết nhanh lên đi chứ tôi không đợi được đâu. -TKI2703: Ừ được, để tôi nghĩ thêm.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]