Chương trước
Chương sau
“100000? Trong dự liệu, không bất ngờ lắm.”
Trái ngược hoàn toàn với sự mong đợi của Dương Khoa, người đàn anh khoa trương thường ngày tỏ ra hết sức bình thản trước tin tức nóng hổi mới nghe được. Cảm thấy lạ lùng quá đỗi hắn lập tức cất tiếng hỏi dồn: “Không bất ngờ á? Sao anh Hoàng hôm nay lại thờ ơ vậy? Anh biết tin này rồi à?”
“Không, nghe chú nói mới biết đấy chứ. Sao, thế chú muốn anh phải phản ứng như thế nào?”
“Lên cơn động cỡn múa may quay cuồng như mọi khi, hoặc là reo hò xong vỗ ngực vênh váo….”
“Xì tốp ngay, chú ngày càng giống thằng Lâm nhà anh rồi đấy. Cứ như là anh em cùng cha khác bố vậy.” Thiếu Hoàng bĩu môi cắt lời Dương Khoa sau đó từ tốn trình bày: “Ừ thì công nhận tin chú vừa nói là tin vui thật, nhưng mà chú muốn anh bất ngờ vì nó thì khó lắm. Nãy anh đã nói rồi, nó nằm trong dự liệu của anh mà.”
“Dự liệu thế nào mà tài tình vậy anh?”
“Có gì đâu, chịu khó để ý động tĩnh mấy ngày gần đây là biết ngay thôi. Nào là trailer với đống clip hé lộ chủng tộc được cộng đồng tung hô lên tận mây xanh này, bộ phận tuyên truyền trò chơi bên ta tự dưng vớ được chiêu bài yêu nước rõ là ngon lành này, rồi thì giá cả cũng rẻ không đắt đỏ gì nữa. Và cái quan trọng nhất là mấy bố già bên Hiệp hội còn theo vào nói tốt giúp chúng ta, thanh thế lớn như vậy lượng đặt trước của trò chơi không chạm mốc sáu chữ số mới lạ.”
“Anh Hoàng cũng biết vụ Hiệp hội Trò chơi giúp đỡ chúng ta trong việc tuyên truyền “Age of Empires” à?”
“Đương nhiên. Hiệp hội cho đăng tải bài viết khen ngợi “Đế chế” một cái là anh biết ngay, thông tin bên đó anh cập nhật từng ngày từng giờ mà.” Đến đây Thiếu Hoàng chợt ngừng lại đưa tay gãi trán ra chiều băn khoăn: “Nhưng kể cũng lạ, thường thì mấy bố già bên đó ít khi để ý đến công ty lỡ cỡ như chúng ta lắm. Ánh mắt lúc nào cũng tập trung vào sản phẩm của những công ty to hẳn nổi tiếng hẳn kiểu GETA hay Navigame thôi, chả hiểu sao lần này lại đi nâng bi trò “Đế chế” của chúng ta. Kể cả có yếu tố dân tộc nước nhà góp mặt đi chăng nữa thì cũng quá kỳ lạ rồi.”
“ (⊙_⊙) Lại còn phức tạp thế nữa?”
“Chả phức tạp? (liếc mắt) Mà hay là chú chỉ đạo phòng chị Liễu bên kia đi đêm với mấy bố già bên Hiệp hội nên mới được giúp đỡ như vậy đấy?”
“Làm gì có? Anh quên là em đây còn ước gì cả đời này không qua lại với cái Hiệp hội lưu manh ấy sao? Vụ server “Fruit Ninja” khi xưa đấy, bị một lần tởn đến già luôn chứ đừng nói đi đêm các thứ.” Thấy Thiếu Hoàng hỏi dò với nét nghi ngờ lộ rõ trên khuôn mặt Dương Khoa rất tự nhiên giơ tay phủ nhận, trong lòng không quên bồi thêm đi đêm với Hiệp hội Trò chơi nước nhà là bố hắn đấy chứ có phải hắn hay phòng chị Liễu đâu? Ông anh lập dị chỉ được cái nghĩ xấu về hắn là nhanh!
“Ờ nhỉ, vụ server khi xưa chú cay cú lắm mà…. Có lẽ lần này Ninja Stu…, à nhầm Ninja Entertainment chúng ta gặp may thật, một dịp may hiếm có và sẽ rất là phí phạm nếu không tìm cách tận dụng triệt để.” Âm thầm đảo mắt đánh giá Dương Khoa một hồi, không cảm nhận được điều gì khác thường Thiếu Hoàng bèn đi đến kết luận việc Hiệp hội tham gia giúp đỡ Ninja Entertainment tuyên truyền trò chơi sắp ra mắt chỉ thuần tuý là do vận may.
“Anh Hoàng có cao kiến gì hay?”
“Chả có gì đâu, chém gió vậy cho oai thôi chứ việc tận dụng dịp may hiếm có ấy thuộc về trách nhiệm của phòng chị Liễu mà? Mình quan tâm làm gì cho nhức đầu?”
“Vậy mà cũng nói.”
“Nói chứ, có ai đánh thuế chém gió đâu? ( ̄~ ̄) “
Đến đây thì câu chuyện kết thúc. Nhẹ nhàng mở cánh cửa phòng làm việc của bộ môn Media kiêm Game Tester tiến vào, cảnh tượng người người ngồi làm việc la liệt bên trong nhanh chóng hiện ra trước mắt cả hai. Một nửa thành viên là “cư dân” bản địa, còn một nửa còn lại là lực lượng chi viện đến từ bộ môn thiết kế trò chơi. Và giờ phút này ai nấy đều đang tỏ ra cực kỳ chăm chú với chiếc tai nghe đeo trên đầu, tay không ngừng gõ phím nhấn chuột còn miệng thì nói với nhau những câu thoại chỉ người trong cuộc mới hiểu ý nghĩa:
“Máy 5 đâu rồi, lời thoại chiến dịch Montezuma duyệt xong chưa?”
“Sắp rồi, đang nghe phần 6 đừng giục nữa. Cuống!”
“Vẫn còn bug hình ảnh dây lưới đánh cá không chạm tay nông dân này. Em My phản ánh từ tuần trước rồi mà không có ông nào chịu sửa à?”
“Chắc bị sót đấy bạn ơi. Đừng trả về bên thiết kế mất thời gian, ném sang cho tôi tôi giải quyết một nhát xong ngay.”
“AI cấp độ siêu khó biết tìm cách phá Wonder bình thường rồi nhé, bạn nào phụ trách tổng kết ghi giúp tôi cái.”
“Có ngay có ngay!... Cố lên các bạn, sắp tiêu diệt hết toàn bộ danh sách bug rồi. Làm nhanh cho sếp Khoa của chúng ta bất ngờ một phen nào.”
“Hô khẩu hiệu ít thôi ông êi. Sếp đứng ngay phía sau kia kìa.”
“(Quay đầu) Oái! Chào sếp ạ.”
“Chào mọi người. Công việc bận rộn cứ tiếp tục tiến hành đi, đừng câu nệ chuyện lễ nghi.” Phất tay ra hiệu mọi người cứ ngồi yên tại chỗ làm việc bình thường, kế tiếp Dương Khoa kéo nhân viên phụ trách tổng hợp thành quả công việc ra một góc để hỏi thăm tình hình. Về phần Thiếu Hoàng, anh lập tức tiến thẳng tới vị trí Hiền đang ngồi vỗ nhẹ vào vai, biểu thị ý tứ đã đến giờ đổi ca.
“Mấy anh em làm việc thế nào rồi? Nghe chừng giai đoạn kiểm tra chất lượng cuối cùng này mọi chuyện đang diễn ra khá thuận lợi đấy nhỉ?” Tìm được chỗ ngồi một cái Dương Khoa đi thẳng vào vấn đề luôn.
“Dạ vâng. Mảng đồ hoạ, lối chơi, cốt truyện, kết nối server vân vân chỉ còn lại một vài bug cần kiểm tra xem đã được sửa hay chưa thôi ạ.” Tin vui về dự án trò chơi “Age of Empires” được người nhân viên khẳng định lại thêm một lần nữa: “Còn mảng âm thanh thì sáng nay mới bắt đầu đi vào kiểm duyệt nội dung cuối cùng là lồng tiếng lời thoại, nhưng chắc sẽ không có vấn đề gì đâu sếp. Vì nhóm anh Hải làm việc chuẩn chỉ lắm, từ nãy đến giờ chưa thấy có ai bới ra được bug hết.”
“Nếu mọi chuyện suôn sẻ vậy thì dự tính khi nào toàn bộ giai đoạn kiểm duyệt chất lượng trò chơi kết thúc?”
“Dự tính trong ngày hôm nay thưa sếp.”
“Nhanh đến thế cơ à?” “Vâng, như sếp thấy đấy có các anh em bên bộ môn thiết kế giúp đỡ một tay mà. Chưa kể hai phòng ngồi tập trung lại thế này một khi phát hiện ra lỗi là sẽ ngay lập tức có người sửa luôn, tiết kiệm được rất nhiều thời gian.”
“Ừm…. Thế nhưng mà bắt anh em bộ môn thiết kế phụ giúp test trò chơi thế này liệu có ổn không đó? Họ đã phải thức ngày thức đêm để cố gắng hoàn thành trò chơi nhanh hết mức có thể rồi, deadline đang thư thả tại sao bộ môn tester vẫn kéo họ sang đây làm cùng không cho họ nghỉ ngơi?” Đánh mắt nhìn khắp phòng một lượt, trông thấy những gương mặt mệt mỏi bên cạnh màn hình máy tính Dương Khoa chợt đổi giọng chất vấn. Còn tới tận hai tuần nữa mới đến deadline mà sao phải hò nhau làm việc cấp tập như thể ngày mai trò chơi phải xuất xưởng ngay vậy? Thời gian không biết căn cho hợp lý à, hay là người của bộ môn Game Tester lên cơn lười biếng?
“Ấy sếp ơi, bọn em nào có kéo ai sang đây đâu? Là mấy anh em bên thiết kế chủ động đòi sang đây test trò chơi cùng cho nhanh đấy.” Người nhân viên vội vã xua tay biểu thị bộ môn hoàn toàn vô tội. Lần trước bọn họ bị “gõ” thảm lắm rồi, phải minh oan ngay không có sếp hiểu nhầm lại “gõ” thêm một nhát nữa bây giờ!
“Thật không? Lý do.”
“Lý do, nghe mấy anh em nói là muốn làm xong trò chơi cho thật nhanh để còn có thứ tiêu khiển trong đợt nghỉ ngơi sắp tới sếp ạ. Vì trùng hợp thay đúng vào lúc bọn họ “tiêu diệt” xong danh sách bug cuối cùng của bọn em thì phòng anh Hải cũng hoàn thành xong sớm công việc của mình. Họ thấy trò chơi chuẩn bị hoàn chỉnh đâu vào đấy hết cả thế là lăn xả vào phụ giúp nốt công đoạn test trò chơi luôn, cho đỡ mất công chờ đợi.”
“Sốt ruột muốn ăn ngủ với trò chơi đến thế rồi cơ à? (cười)”
“Vâng ạ. (cười phụ hoạ)”
“Hoá ra nguyên nhân sâu xa chỉ đơn giản là do trò chơi hấp dẫn quá mà thôi. Nếu đã vậy thì không cần bận tâm, thế nhưng mình vẫn phải cảm ơn ông anh Hải đôi câu mới được. Không ngờ yêu đương vào rồi hiệu suất làm việc lại cao vút thế, cứ tưởng là nó sẽ bị giảm sút hay gì chứ.” Trong lòng âm thầm cân nhắc ngoài mặt Dương Khoa gật đầu chốt lại vấn đề: “Thôi được, nếu đã vậy thì chú ý đừng để mấy anh em làm việc lao lực quá. Toàn trụ cột của công ty cả đấy, không đùa được đâu.”
“Sếp yên tâm, bọn em sẽ chú ý thay phiên lẫn nhau ạ.” Chỉ chờ có vậy người nhân viên vội vàng làm ra cam đoan. Thế rồi từ phía đội ngũ đang làm việc hăng say một thanh âm bất chợt vọng tới chỗ hai người đang ngồi:
“Sát thương của thuyền pháo về bình thường rồi này Long!”
“Ơi, đợi xíu! (Nhấp nhổm) Sếp ơi….”
“A được, anh mau đi làm việc đi không có các anh em khác lại phải chờ.” Hiểu ý tứ của người nhân viên Dương Khoa chủ động kết thúc tiết mục hỏi thăm tình hình. Như được đại xá, người nhân viên này vâng dạ thêm một câu nữa rồi chạy biến về phía những người đồng đội, để lại nhân vật chính của chúng ta ngồi tại chỗ tiếp tục quan sát khung cảnh bận rộn xung quanh.

- ---------
Nhờ vào sự trợ giúp nhiệt tình tới từ bộ môn thiết kế trong công ty, cộng thêm nội dung lồng tiếng lời thoại không có một tý sai sót nào nên giai đoạn kiểm duyệt trò chơi sau cùng đã diễn ra cực kỳ thuận lợi, đúng như mong muốn của tất cả các thành viên thuộc hai bộ môn. Với cái gật đầu chắc nịch của người sếp lớn khó tính vào cuối ngày, dự án phát triển trò chơi cỡ lớn đầu tay của Ninja Entertainment – “Age of Empires” rốt cuộc cũng chính thức hoàn tất. Thời gian tiêu tốn cho việc làm ra sản phẩm ước tính vào khoảng một năm rưỡi, nếu cộng thêm cả giai đoạn chuẩn bị bao gồm lên kế hoạch cùng nâng cấp Game Engine các thứ thì là gần hai năm.
Một mức thời gian thuộc vào dạng hoàn toàn có thể chấp nhận được trong lĩnh vực chế tác trò chơi, thậm chí là khá nhanh nếu so với quá trình phát triển các trò chơi cùng cấp độ tại thế giới cũ. Âu cũng là do phong độ làm việc của đội ngũ nhân viên Ninja Entertainment xuyên suốt quá trình chế tác trò chơi hết sức ổn định, ai nấy đều đồng lòng tuân theo đường lối kế hoạch làm việc do Dương Khoa đề ra cộng thêm sự trợ giúp tới từ nền khoa học công nghệ tiên tiến nữa. Quan trọng nhất chính là cái yếu tố thứ ba, vì nếu không nhờ nó thì có cho thêm hai năm nữa chưa chắc “Age of Empires” đã thuận lợi xuất sinh.
Cha đẻ VR muôn năm! Công nghệ mocap tiên tiến muôn năm! Các công nghệ phụ trợ quá trình chế tác nội dung khác cũng muôn năm!
Sau khi tung hô ba đối tượng cần cảm tạ trong lòng một lượt, như thường lệ Dương Khoa bớt chút thời gian trịnh trọng gửi lời cảm ơn tới tất cả các thành viên vì đã cố gắng hết mình trong suốt hai năm trời. Đồng thời hắn cũng nhanh chóng thông qua kế hoạch nghỉ ngơi dài ngày dành cho bộ môn thiết kế, với ý tứ rất rõ rằng mọi người đã hoàn thành công việc xuất sắc lắm rồi, giờ hãy nghỉ ngơi thư giãn đi để phần còn lại cho hắn và các anh chị em khác trong công ty lo liệu. Khi nào tất cả lấy lại được tinh thần và sạc đầy năng lượng cho bản thân thì sẽ là lúc mọi người cùng nhau triển khai dự án tiếp theo.
Được lời như cởi tấm lòng, cả đám nhân viên mang theo vẻ mặt hớn hở thu xếp hết thảy công việc dở dang còn sót lại, sau đó không quên nhấm nháy nhau chuẩn bị sẵn sàng cho những pha “chạy dân” xuyên màn đêm trước khi ra về. Khiến cho Dương Khoa trông thấy chỉ còn biết nở nụ cười bất đắc dĩ, đồng thời không ngừng hứa hẹn sẽ mở một server riêng tư để bọn họ có thể thoải mái so tài “Age of Empires” với nhau trong suốt kỳ nghỉ mới được yên thân.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.