“Ừ hứ, không ngờ ông sếp trẻ tuổi tài ba của chị bây giờ lại thành ra đổ đốn thế này.” Đôi mắt hơi hơi híp lại Thu Lan mở lời châm chọc: “Chất lượng sản phẩm của mình không bằng người ta nên đành phải chơi chiêu trò “dìm hàng” sản phẩm người ta xuống, thói xấu học được ở đâu mà nhanh thế cơ chứ. Lại còn dám bảo mình chỉ nói nhăng nói cuội thôi để lừa các chị đây nữa. ┐( ̄ヘ ̄)┌ “
“… E he he. ( ̄ヮ ̄;) ”
“Với cả đừng có cười cái kiểu gớm ghiếc đó đi nữa Khoa em, kiểu cười đó chỉ có My em cười trông mới duyên dáng đáng yêu thôi. Bắt chước là không tốt.”
“Đùa, đây là một sự kỳ thị trắng trợn! Sao em cười kiểu ngây thơ đó lại thành ra gớm ghiếc được chứ? ( ̄︿ ̄) "
“Mặt như ông cụ non còn đòi cười kiểu ngây thơ, đúng là.” Thu Lan ngừng lại một lúc để suy ngẫm rồi đổi giọng nghiêm túc: “Cơ mà chị thấy lần này em gây sự có chút quá. Nơi đông đúc phóng viên báo chí vậy mà lại nói năng không giữ mồm giữ miệng để bọn họ chớp lấy cơ hội đăng tin giật gân, làm hỏng hết cả hình tượng tốt đẹp vốn có của em.”
“Chưa kể nếu muốn “gõ” đội ngũ Hoasgame thì cũng đâu cần phải đến mức phải mổ xẻ khuyết điểm trò chơi đối thủ như vậy? Em không biết chứ dạo gần đây các công ty trò chơi bắt đầu coi trọng nội dung ý tưởng chế tác trò chơi của nhà mình rồi đấy, đối ngoại bọn họ có thể mạnh miệng chê bai chứ về công ty một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-tu-do-min-bat-dau/400116/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.