Dương gia, một ngày đầu thu.
“… Em cứ đùa anh thế nào ấy chứ, đây rõ ràng là con rùa mà Mimi? Cái mai to tướng màu xanh lá cây nè, rồi còn cả cái đầu rùa bé tý thò ra nữa. Sao lại bảo là không phải?”
“Trông chả giống gì cả. ( ̄ヘ ̄) ”
“ ( ̄д ̄;) Không giống ở đâu vậy thế em?”
“Khẩu súng trên lưng!”
“ ( ̄ ̄д ̄ ̄;) Ôi trời ơi, nó chỉ là vũ khí anh vẽ kèm theo thôi mà. Kệ nó đi em, tự dưng vơ nó vào làm gì?”
“Không kệ được, khẩu súng to tướng đập vào mắt trông kỳ cục bỏ xừ à. ( ̄ヘ ̄) Mau xoá khẩu súng đi anh Khoa.”
“Xoá làm sao được em? Trò chơi bắn nhau thì phải có súng mới bắn được chứ?”
“Cho con rùa nó phun nước hay phun bong bóng tấn công đối thủ cũng được mà? Việc gì phải thêm khẩu súng cho nó vẽ vời sinh chuyện ra thế anh Khoa?”
“Nói như em thì cổ con rùa ngắn một mẩu thế làm sao mà vươn lên bắn góc cao được? Với cả súng ống cỗ máy nào chả có, bây giờ tự dưng con rùa này anh cắt khẩu súng đi lại thành ra cọc cạch à?”
“(Đưa tay vuốt màn hình vài cái) Đâu, khẩu súng của con ếch ở đâu thế hả anh? Em chỉ thấy mỗi cái thân hình to tướng của nó thôi. Con nào cũng có súng cái quái gì chứ, định loè em à? ( ̄ ̄ヘ ̄ ̄) ”
“… ┐ ( ̄- ̄;)┌ Ôi em nói vậy thì anh chịu thua. Con ếch đó anh chỉ mới dựng tạm hình thế thôi chứ đã làm animation đâu mà em thấy được khẩu súng giấu trong họng của nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-tu-do-min-bat-dau/400095/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.