Bên ngoài cửa phòng làm việc của Dương Khoa.
“Đang tìm tòi sáng ý?... Chán thế.”
Trông thấy nội dung tấm biển treo trên cửa phòng Xuân Quế gãi đầu tỏ vẻ chưng hửng. Nguyên bản nghe thấy đồng nghiệp kháo nhau rằng sếp lớn vừa trả lời phỏng vấn báo chí xong anh còn đang định nhân lúc sếp chưa về tìm đến trình bày ý tưởng mới lạ mà bản thân vừa nghĩ ra. Nào ngờ sếp lớn lại chơi chiêu bài đóng cửa không tiếp thế này, đúng là người tính không bằng... sếp tính.
“Sao lại đứng trước cửa phòng sếp gãi đầu gãi tai thế Quế?” Mang theo túi xách đi ngang qua, trông thấy dáng vẻ bồn chồn của Xuân Quế Hiền bèn dừng lại lên tiếng hỏi thăm.
“À không có gì đâu anh Hiền, chỉ là em vừa nảy sinh ý tưởng mới muốn trình bày cho sếp Khoa nghe mà thôi. Cơ mà đến nơi thì lại thấy tấm biển này.” Vừa nói Xuân Quế vừa hất đầu về phía tấm biển.
“… Đang tìm tòi ý tưởng? Sếp Khoa đúng là chăm chỉ thật đấy, tan ca từ lâu rồi mà vẫn còn ở lại làm việc.” Liếc mắt đọc qua tấm biển Hiền gật gù lên tiếng khen ngợi: “Mà cũng không biết lần này sếp Khoa sẽ cho ra đời ý tưởng mới lạ nào nữa, hóng quá.”
“Bình thường sếp Khoa lúc nào cũng một mình khai phá những ý tưởng trò chơi mới như thế này hả anh Hiền?” Nghe thấy Hiền nói vậy Xuân Quế bèn thuận miệng hỏi chuyện.
“Ừm. Bao giờ sếp cũng chủ động đứng ra xây dựng bản thảo sơ bộ trước, hoặc là lên kế hoạch bổ sung thêm thắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-tu-do-min-bat-dau/400074/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.