“Có đây!” Vẻ mặt mừng rỡ Hưng vội vàng đáp lại, cuối cùng thì khâu chờ đợi đến lượt cũng đã kết thúc.
“Chú Khoa đúng là thánh phán, vừa dứt miệng một cái là đến mình luôn ạ. Thôi đi vào nhanh nào mọi người.” Duy Hải thấy vậy bèn vỗ tay kêu gọi mọi người đứng lên. Họ nhanh chóng nối đuôi nhau tiến vào khu vực đánh giá sàng lọc trò chơi trong buổi chiều ngày hôm nay – một khu vực được quây kín phông bạt nằm trong góc hội trường y hệt như nơi mà Dương Khoa đã đến năm ngoái.
Vẫn là những trang thiết bị, máy móc tối tân dùng để trải nghiệm các trò chơi, vẫn là năm vị giám khảo bốn nam một nữ ngồi chờ sẵn tại một chiếc bàn dài. Thậm chí một vài thành viên trong ban giám khảo cũng không phải là người xa lạ gì đối với Dương Khoa và đồng bọn.
“… Dương Khoa? Có phải là cậu là cha đẻ của cái trò “rắn săn mồi” trực tuyến dự thi năm ngoái phải không?” Vị giám khảo già ngồi chính giữa sau khi nhìn thấy Dương Khoa tiến vào, kết hợp thêm tên tuổi ghi trên giấy lập tức lên tiếng hỏi.
“Đúng ạ, thưa giám khảo.” Dương Khoa cúi chào đáp lại, tay ra hiệu cho Thiếu Hoàng phối hợp với nhân viên Hiệp hội tải dữ liệu trò chơi lên hệ thống.
“Thảo nào trông cậu thấy quen quá. Nhân đây cũng xin chúc mừng cậu đã đạt giải quý quân năm ngoái nhé, trò chơi ấy rất xứng đáng. Nó từng khiến cho đám giám khảo bọn tôi mải chơi đến nỗi quên cả giờ giấc đấy!”
“Cảm ơn giám khảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-tu-do-min-bat-dau/399982/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.