“Anh Nhật.” Nhận ra người đến là ai Dương Khoa lên tiếng chào.
“Chào anh Nghĩa, chào Khoa.” Nhật vừa thở dốc vừa đáp lại hai người.
“Lại có chuyện gì nữa mà gấp gáp thế Nhật?” Nghĩa hỏi thăm với bộ dạng đạm nhiên, dường như cảnh tượng vội vàng này của Nhật đối với anh đã chẳng còn xa lạ gì nữa rồi.
“À, em muốn nhờ đoàn đội bên anh Nghĩa giúp em thử chơi trò chơi của em một chút ạ. Em có lời nhờ vả phòng Game Tester rồi nhưng hiện tại họ đang bận rộn kiểm nghiệm trò “Điểm chết” của anh Trung nên không thể giúp em ngay được.”
“Trò chơi của em xong rồi đấy à mà phải cần thử chơi luôn thế?”
“Vâng…. Thực ra thì còn một vài chỗ nữa cần hoàn thiện nốt, thế nhưng em đang cảm thấy không yên tâm về lối chơi sau khi chỉnh sửa lại nên muốn hỏi thăm ý kiến của mọi người trước ạ. Để có gì em còn sửa chữa thêm một lần cuối trước khi mang tới GamExpo.”
“Được rồi, chờ anh chút để anh gọi về phòng xem có đứa nào rỗi không. Cơ mà em cũng sửa đi sửa lại ít thôi Nhật, sửa nhiều quá là nát đấy.”
“Vâng thưa anh.”
“… Này anh Nhật, anh có phiền không nếu em ngắm nghía qua trò chơi của anh một lúc?” Liếc nhìn đồng hồ, thấy hiện tại vẫn còn sớm Dương Khoa bỗng dưng nổi lên tâm tư muốn nấn ná ở lại để xem trò chơi của ông anh lúc nào cũng sốt sắng này: “Anh yên tâm, em cam đoan sẽ giữ bí mật không đem tin tức về trò chơi lộ ra cho ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-tu-do-min-bat-dau/399965/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.