Từ chối hết thảy mọi lời thăm hỏi cũng như rủ rê đi chơi, Dương Khoa cống hiến trọn vẹn cả hai ngày cuối tuần cho công cuộc mở khóa trò chơi “Plants vs Zombies”. Hệ quả là mọi người trong nhà chỉ thấy được thân ảnh của hắn vào giờ ăn cơm, và thường thì hắn luôn xuất hiện với một đôi mắt vằn đỏ và cánh tay phải không ngừng run rẩy.
“Làm việc kiểu gì mà trông tóc tai mặt mũi đỏ bừng thế này hả Khoa? Hôm qua mẹ đã dặn là phải chú ý nghỉ ngơi rồi mà chả chịu nghe lời mẹ gì cả!” Trông thấy con giai yêu quý của mình tiến vào phòng bếp với bộ dạng mệt mỏi Ngọc Linh lên tiếng xót xa.
“Công việc đợt này đang cần hoàn thành gấp nên con phải làm cố mẹ ạ, mẹ yên tâm đi con không sao đâu.” Dương Khoa miễn cưỡng nặn ra nụ cười để mẹ hắn yên tâm:
“Trông hai mắt dại ra thế kia mà còn kêu là không làm sao! Mau đi rửa mặt đi con, rửa mặt cho nó tỉnh táo rồi nghỉ ngơi ăn cơm thôi.”
“Tý nữa con tắm cả thể mẹ ạ. Mẹ làm cơm chưa xong à? Để con giúp mẹ cho nhanh nhé.”
“Thôi con cứ để yên cho mẹ làm. Ra ngoài bàn ngồi đợi đi, hôm nay bố với các anh dự tiệc bên ngoài rồi nên chờ hai chị về một cái là mẹ con mình ăn luôn.” Ngọc Linh vội vàng xua Dương Khoa ra bàn ăn ngồi, đứa con út này của bà khi khỏe khoắn còn chẳng nhờ vả được chuyện bếp núc chứ đừng nói tới lúc mệt mỏi thế này.
“Vâng.” Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-tu-do-min-bat-dau/399892/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.