Khoảng thời gian còn lại của buổi tiệc tất niên Dương Khoa vui vẻ đáp ứng tháp tùng Thảo My dạo khắp hội trường một lượt trước khi ra về cùng với gia đình. Ngoài chơi đùa trò chuyện với cô nàng ra hắn rốt cuộc cũng có cơ hội tiếp xúc với một vài “chiến hữu” thân thiết của bố hắn và chú Thành. Phối hợp với cô nàng dịu dàng thục nữ bên cạnh, Dương Khoa biểu hiện ra phong thái chững chạc và đàng hoàng nhất có thể, khiến cho ai nấy gặp hắn đều tấm tắc khen ngợi hắn thay đổi tốt lên.
“Cứ bảo cái áo không làm nên người thầy tu, vậy mà sao hôm nay mặc bộ âu phục vào Khoa em lại đứng đắn hẳn lên thế nhỉ? Hôm nay các cô các chú khen em nhiều lắm đấy.” Trên chuyến xe ra về Dương Tâm lên tiếng khen ngợi.
“Em đứng đắn từ lâu rồi chứ có phải do cái áo đâu anh Tâm?” Trước lời khen ngợi của anh cả Dương Khoa không những không vui mà còn tỏ ra bất mãn, người khác ai cũng công nhận hắn khác xưa hết rồi vậy mà anh chị trong nhà vẫn cứ coi mình nghịch ngợm như cũ là sao?
“Thôi đi em, làm gì mà lâu? Mới được vài tháng nửa năm chứ mấy…. Mà này, chuyện nửa năm kiếm được 500 triệu có thật không Khoa?”
“Thật mà, nhưng sao anh bi…. Bố vừa nói cho anh à?”
“Ừ, vừa nãy ở bàn ăn bố kể chuyện mọi người mới biết. Thế mà em giai giấu suốt chả nói năng gì.”
“Này, thế định bao giờ thì khao cả nhà một bữa ra trò đấy Khoa?” Kim Chi bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-tu-do-min-bat-dau/399839/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.