Cuộc sống hối hả bận rộn của Dương Khoa cứ thế trôi đi, và khi có được phút giây thảnh thơi hiếm hoi để nhìn lại thì hắn mới giật mình nhận ra tháng 11 đầy biến động đã sắp sửa đi đến hồi kết.
“Thời gian trôi nhanh thật đấy, loáng cái đã đến ngày phát lương cho các anh rồi này.” Dương Khoa tếu táo đưa một chiếc bánh bích quy lên miệng nhấm nháp, mắt thì giả vờ theo dõi cuốn lịch để bàn đặt ở trước mặt.
“Thôi đi, chú bớt đùa giỡn có được không? Ra đây nhìn cho anh một lượt xem toàn bộ chỗ mẫu này đã phù hợp yêu cầu của chú hay chưa?” Mang theo giọng nói có phần không kiên nhẫn Thiếu Hoàng thò đầu qua màn hình gọi Dương Khoa đi sang. Xác thực hiện tại anh đang rất buồn bực khi phải liên tục vẽ đi vẽ lại đồ vật cho đúng với ý muốn của “ông sếp” kỹ tính của anh.
Không nên hiểu nhầm, Thiếu Hoàng thật sự là một tài năng trong lĩnh vực thiết kế đồ họa trò chơi. Nhưng lần này dưới sự yêu cầu của Dương Khoa anh luôn phải làm việc không đúng với trình độ của mình, cố gắng sao cho mẫu thiết kế dưới bàn tay nhào nặn của mình trông càng ít chi tiết càng tốt. Và hiển nhiên là anh gặp rất nhiều khó khăn khi phải không ngừng nhắc nhở bản thân không được “quá tay” mỗi khi cầm chuột lên.
Và dù đã rất cố gắng nhưng thói quen cố hữu không thể nào thay đổi trong ngày một ngày hai, cho nên hầu hết những mẫu thiết kế ban đầu của Thiếu Hoàng đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-tu-do-min-bat-dau/399810/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.