“Hô, vậy mà vượt lên đứng thứ nhất!”
Trên đường bước xuống sân khấu trở về khu vực chờ, Dương Khoa vẫn không thể tin được những gì vừa mới xảy ra. “Slither” đăng đỉnh mặc dù chỉ là tạm thời, các giám khảo dành tặng những lời khen ngợi tốt đẹp vượt quá sự mong đợi của bản thân. Trên sân khấu điềm đạm là thế, nhưng khi không còn trong tầm mắt mọi người tay chân hắn bắt đầu run rẩy vì hưng phấn, nụ cười sung sướng nở toe toét trên khuôn mặt rạng rỡ. Phải khó khăn lắm hắn mới dằn được lòng xuống để không tỏ ra thất thố thêm nữa.
Đi qua đám người dự thi đang ngồi rải rác, khóe mắt Dương Khoa bắt gặp vẻ căm tức lộ hẳn ra ngoài của thanh niên Đạt cùng phòng.
“Hừ! Giám khảo mù hết cả rồi!”
Lời thì thầm cay độc lọt vào tai Dương Khoa khi đi qua, thế nhưng hắn chỉ cười nhạt bước tiếp, Một kẻ ngạo mạn không chịu nổi thất bại mà thôi, người thiếu tôn trọng người khác như vậy không đáng để hắn chấp nhặt.
Trở lại chỗ ngồi ban nãy, Dương Khoa thoải mái dựa người lên thành ghế, lặng yên nhìn lên MC trên sân khấu gọi tên người dự thi tiếp theo. Thế rồi:
“Trò chơi của e... bạn trông thú vị đấy. Chúc mừng nhé.”
Một thanh âm êm tai truyền đến, Dương Khoa nghe thấy bèn quay người nhìn về phía chủ nhân của giọng nói đó. Không biết từ lúc nào chiếc ghế trống bên tay phải của hắn có người đang ngồi.
Lại là cô gái cao lạnh đó, cơ mà sao tự nhiên lần này cô ta lại chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-tu-do-min-bat-dau/399765/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.