Trời tối.
Phố xá lên đèn, trai gái dắt tay nhau xuống phố.
Nếu ai là bạn bè hay người quen của Dương Khoa lúc này hẳn sẽ rất ngạc nhiên mà nói với hắn: “Dương Khoa, ngươi còn chờ gì nữa mà không xuống phố?”
Có điều Dương Khoa hiện đã không còn là người của thời quá khứ “huy hoàng” nữa, hiện hắn đang ngồi một góc chăm chú nhìn màn hình máy tính. Tay trái hắn bẻ một mẩu bánh mì đưa lên miệng, tay phải thì ra sức cuộn chuột dò tìm gì đó.
Phát hành trò chơi không phải là một công việc đơn giản, nhất là đối với một người mới chân ướt chân ráo tiến vào nghề chế tác trò chơi. Nếu là người của những công ty phát hành trò chơi lớn thì còn đỡ, ngươi có thể sử dụng bình đài nền tảng phân phối trò chơi sẵn có của bản thân công ty, hoặc sử dụng quan hệ nhân mạch để khai thông những con đường tiêu thụ khác bên ngoài. Người của công ty nhỏ thì kém hơn, nhưng về tổng thể thì công ty vẫn dành cho ngươi những ưu đãi nhất định để trò chơi có thể xuất thế.
Thế còn đối với những người chế tác độc lập, ví dụ như Dương Khoa?
Gian nan vô cùng.
Những người chế tác độc lập chỉ có một con đường khả quan để đi, đó là đem trò chơi của mình đưa lên bình đài nền tảng của các công ty phát hành trò chơi. Sau một hồi xét duyệt nhiêu khê, nếu trò chơi của ngươi may mắn lọt vào mắt xanh những người xét duyệt, vậy ngươi có thể bắt đầu bước tiếp theo: ký kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-tu-do-min-bat-dau/399733/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.