Đi theo Tu Diệp Vân, Hưu Duẫn vẫn không nói chuyện. Thẳng đến… Tu Diệp Vân đưa y tới Lãnh gia.
“Ca ca…”
“Điện hạ, ta cảm thấy nơi này không gian khá lớn, dù sao cũng là người quen, đối nơi này cũng có chút quen thuộc, không cần chuẩn bị nơi khác.” Tu Diệp Vân nói như thế, cũng không để ý gì tới câu ‘ca ca’ của Hưu Duẫn.
Lời Tu Diệp Vân nói làm cho Hưu Duẫn rối rắm lại có chút vui vẻ. Hắn nói bọn họ là người quen, nhưng hắn lại kiên định kêu mình là điện hạ. Loại cảm giác này, làm cho Hưu Duẫn có chút hỏng mất.
Mở cửa, Trần bá đã sớm quét dọn sạch sẽ trong nhà, hơn nữa chuẩn bị đĩa trái cây. Còn nhớ ngày hôm qua về đến, Trần bá cư nhiên còn ở lại đây, Trần bá thật sự chân thành, vẫn ngụ chỗ này. Khi nhìn thấy mình, hắn phát hiện hốc mắt Trần bá đỏ lên, đây là lần đầu hắn thấy Trần bá có tình tự như vậy.
May mắn, Trần bá cũng là người thực trấn định, sau khi giải thích hết thảy, lập tức thực hiện trách nhiệm của một quản gia.
“Mời ngồi.” Tu Diệp Vân làm thủ thế thỉnh.
Hưu Duẫn chậm chạp dịch bước, sau đó ngồi xuống ghế Tu Diệp Vân chỉ định. Sau khi Hưu Duẫn ngồi xuống, Tu Diệp Vân mới đi đến một cái ghế khác ngồi xuống. Vốn ở đây có một cái trường kỷ lớn, có điều Tu Diệp Vân đặc biệt phân phó Trần bá cất nó đi.
“Ca ca…”
“Điện hạ, Minh Tinh bệ hạ thân thể có chút không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-trong-sach/2779273/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.