Linh Vực, Thú tộc.
Nửa đêm, nhiều người còn đang ngủ say. Duẫn Phàm từ trên giường bước xuống, cởi bỏ áo ngủ, cầm lấy một kiện y phục hơi bó sát người. Đứng trước tấm gương cao hơn người, Duẫn Phàm dừng lại động tác mặc y phục, xoay người, đưa lưng về phía gương, sau đó quay đầu.
Khắc ấn linh gồn trên lưng trở nên dị thường rõ ràng.
Duẫn Phàm nhắm mắt lại, tựa hồ đang nhớ lại cái gì. Thân thể y, chưa từng cho người khác chạm qua, lần đầu tiên của khối thân thể này, đó là cho Tu Diệp Vân, trước kia cũng đều dùng ảo thuật mê hoặc Lãnh Quân Bạch. Huống hồ, Lãnh Quân Bạch cũng không thường xuyên tìm y.
Hưu Duẫn mở to mắt, y là của Tu Diệp Vân! Cho dù Tu Diệp Vân đã chết, y cũng sẽ không chạm vào người khác… Nghĩ như vậy, Hưu Duẫn biểu tình đột nhiên trở nên nghiêm túc, y nhanh chóng mặc y phục tử tế, sau đó ra khỏi tẩm cung.
Vân Na đang ngồi trước gương chăm sóc tóc. Làn da tuyết trắng thoạt nhìn như trong suốt, nữ nhân này, nơi chốn đều lộ ra quyến rũ, làm cho người ta đui mù. Nàng tựa như một mị dược nhân…
Chỉ là, bên trong dược này, trộn toàn độc dược.
Nàng gần đây tâm tình vô cùng tốt, hiển nhiên là có liên quan đến tin tức Tu Diệp Vân bị xử tử mấy ngày trước.
Nghe nói, đồng thời bồi theo còn có Minh Tuyết cùng Tu Trạch Vũ. Vân Na cười cười, nàng mặc kệ người khác sống chết, chỉ cần Tu Diệp Vân chết, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-trong-sach/2779253/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.