Rời khỏi nhà Lãnh Quân Bạch, Tu Diệp Vân lại không biết nên đi đâu. Đi tìm Minh Tuyết tính sổ? Ha hả, tính sổ có ích gì? Chẳng lẽ bắt y trả huyết cho mình? Tìm Tu Trạch Vũ? Tu Diệp Vân lắc đầu, coi như hết, bản thân hiện tại đã phiền não ngập đầu rồi, còn tâm tình gì đối phó với ‘tiểu hài tử ’ kia? Về phần Minh Tinh, vậy càng không thể, cũng không biết mình nói gì sai, bị Minh Tinh đuổi khỏi Lộ Vũ điện.
Đang lúc Tu Diệp Vân phiền não, Duẫn Phàm lại xuất hiện, “Ca ca.”
Tu Diệp Vân nghe thấy tiếng Duẫn Phàm, không khỏi phủ trán, Duẫn Phàm này, cũng đủ làm mình phiền rồi, có điều có thể trước tiên làm rõ chuyện mình với Duẫn Phàm cũng tốt, “Duẫn Phàm, chúng ta tìm một chỗ nói chuyện.”
Nghe Tu Diệp Vân nói, Duẫn Phàm vui vẻ ôm lấy cánh tay Tu Diệp Vân, “Ca ca, tới phòng ta đi!”
Tu Diệp Vân nhíu mày lại thở dài, Duẫn Phàm đối với mình, không khỏi quá mức thân thiết đi, mà tới phòng y, chẳng phải là quay lại nhà Lãnh Quân Bạch sao? Ai…
“Ca ca, có được không!?”
“Hảo… Hảo…” Tu Diệp Vân bị giọng điệu làm nũng của Duẫn Phàm làm tóc gáy đều dựng thẳng, rơi vào đường cùng, đành phải đáp ứng.
Vào phòng Duẫn Phàm, Tu Diệp Vân tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống, “Trước tiên nói về, ta thế nào đột nhiên lại thành ca ca ngươi?”
“Cái gì đột nhiên? Ngươi vốn chính là ca ca ta!” Duẫn Phàm nói, rót cho Tu Diệp Vân một chén nước, đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-trong-sach/2779205/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.