“ Thái tử điện hạ vạn an.” Văn Hiên nghe thái tử trở về thì tự mình ở bên ngoài đợi hành lễ, hắn chỉ chờ Kỳ Nguyên vừa gật đầu liền đứng thẳng người nhìn hài tử bạch y đi bên cạnh thái tử: “ Ra là Nguyệt thế tử cũng đến.”
Linh Phi nhớ người này, lúc y còn nhỏ cũng thường khi xuất hiện bên cạnh Kỳ Nguyên, hình như là thư đồng của hắn. Thời gian sau này mỗi lần thái tử đến Nguyệt vương phủ cũng không còn nhìn thấy nữa, Linh Phi lúc đó vẫn còn là một oa nhi trên tay, cũng không thể làm ra vẻ nhận ra đối phương mà tự nhiên hỏi: “ Ngươi biết ta sao?”
“ Thần là Văn Hiên, ngày trước từng là thư đồng bên cạnh thái tử điện hạ.” Văn Hiên tự giới thiệu bản thân xong lại giải thích thêm: “ Trước kia khi thế tử vừa mới sinh chưa bao lâu thì thần đã gặp qua vài lần, bây giờ nhìn thấy người cùng với thái tử trở về mới liền đoán ra được.”
“ Thì ra là vậy.” Linh Phi gật đầu tỏ ra là mình đã hiểu.
Kỳ Nguyên tựa như không quan tâm đến mấy lời tán gẫu qua lại của họ, hắn nghiêm giọng: “ Ngươi đến làm gì?”
“ Điện hạ.” Văn Hiên hơi cúi đầu, hắn giọng chậm rãi không nóng vội sợ hãi mà là kính trọng lên tiếng: “ Người cũng biết phụ thân của thân tính tình ra sao, chuyện hôm này vẫn một mực khuyên thân cần nên xử trí ổn thỏa.”
“ Hắn lại lo chuyện bao đồng?”
“ Phụ thân là vì lo lắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-thien-ha-do-nguoi-nam-giu/3113219/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.