Kỳ Nguyên một lúc lâu khi rời đi hai cánh môi nhỏ màu hồng nhạt như cánh hoa đào của Linh Phi, nhìn thấy gương mặt đáng yêu của y hiện lên một chút lúng túng và xấu hổ. Linh Phi đôi mắt trong veo nhẹ hướng đi nơi khác, y cho dù có bình tĩnh cách mấy cũng không dám nhìn thẳng Kỳ Nguyên.
“ Ngươi làm sao?” Nhìn xem biểu hiện của Linh Phi không phản kháng cũng chẳng đáp trả, Kỳ Nguyên tự xem việc nuôi nấng y như vậy không có gì sai, nhưng tiểu vật nhỏ này thế mà vẫn có thể ngượng ngùng được. Hắn dịu dàng đưa tay véo lên gò má trắng mềm đầy thịt kia của y mới nói: “ Lâu đến như vậy mà vẫn không thể quen được?”
Linh Phi mặt lại bị ép nhìn thẳng Kỳ Nguyên, y chớp mắt một cái nghiêng đầu áp hẳn bờ má vào bàn tay lớn của hắn mà suy nghĩ. Nếu y chỉ là một tiểu hài tử sáu tuổi bình thường, từ khi mới sinh được Kỳ Nguyên dạy bảo đến giờ, chỉ sợ y đã xem mấy việc như hai nam nhân hôn môi này rất đỗi bình thường đi.
Linh Phi ngập ngừng: “ Đúng là… Phi nhi vẫn chưa thể quen được.”
“ Thế nào, ngươi không thích?”
“ Đương nhiên không phải.” Nhìn thấy cái nhăn mày của Kỳ Nguyên, Linh Phi vội vàng sửa lời. Y lắc đầu lại nói: “ Không phải không thích, thật sự là vì ngoài điện hạ ra không có ai làm mấy chuyện thân mật như vậy đối với ta. Phi nhi vì vậy mới…”
“ Ngoài bản thái tử ra đương nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-thien-ha-do-nguoi-nam-giu/3113203/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.