Ba ngay sau lễ mừng một trăm ngày tuổi của Nguyệt thế tử và quận chúa, hoàng đế liên tiếp ban hai khẩu dụ triệu thái tử trở về cung đều bị từ chối, thời gian này những lời đồn đại ngày càng nhiều, tựa như hoàng đế bị thái tử xem thường, hoặc là thái tử từ lâu đã có thể tùy ý mình không cần xem đến sắc mặt hoàng đế. Chuyện mất mặt như vậy Lâm Minh không những nổi trận lôi đình, ngay cả hoàng hậu cũng chịu liên lụy, bị phạt cấm túc ở An Thái cung.
Hậu cung hoàng hậu luôn nhận được sủng ái lại chịu phạt, người vui vẻ nhất đương nhiên là Mẫn quý phi. Qủa nhiên hoàng đế những ngày này đều ở lại Lưỡng Nghi cung, hắn nghe không ít những lời đồn truyền tai đã không thể nhịn mà tức giận lớn tiếng: “ Cút, tất cả các ngươi đều cút ra ngoài cho trẫm.”
“ Hoàng thượng... đã quá giờ thượng triều, các vị đại nhân đều đang chờ ở đại điện.”
“ Tai của ngươi mang cho chó ăn rồi sao?” Hoàng đế đưa chân đạp thẳng vào ngực lão thái giám đang quỳ trên đất, nhìn lão ngã nhào ra phía sau rồi quát lớn: “ Lập tức cút ngay cho trẫm.”
“ Nô tài biết tội, nô tài đáng chết.” Lão Thái giám chịu đau vừa luôn miệng nhận lỗi rồi lập tức ba chân bốn cẳng lui ra ngoài.
Nhìn hoàng đế càng tức giận Mẫn Chi càng thêm cao hứng, nàng bên ngoài tỏ vẻ dịu dàng khó xử lại vuốt tay trên ngực hoàng đế: “ Hoàng thượng bớt nóng, đừng để cơn giận làm ảnh hưởng đến long thể.”
“
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-thien-ha-do-nguoi-nam-giu/151655/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.