Trời vừa mới hừng đông, sau cơn mưa như trút nước ngày hôm qua, bầu trời càng thêm trong xanh tươi đẹp.
_____U Linh Cốc_____
Bên trong phòng tân hôn là một mảnh hỗn độn. Lâu lâu còn vang lên vài tiếng thút thít khe khẽ.
Đồ đạc trong phòng đều ngã loạn đã trên sàng, ly trà, chén canh đều bị đổ vỡ.
Nhược Lệ ngồi ở một bên giường, y phục không chỉnh tề, cúi thấp đầu khóc. Còn Tử Huyên sớm đã không còn bộ dáng ôn nhu nữa. Cảnh tưởng trong phòng là một tay hắn làm nên.
" Tại sao? Tại sao tân nương không phải Phượng Nguyệt mà là ngươi? " Tử Huyên phẫn nộ rống lên
Nhược Lệ không trả lời chỉ ngồi khóc. Tử Huyên tức giận bước tới nắm lấy đôi vai gầy yếu của Nhược Lệ lắc mạnh.
" Ngươi trả lời ta mau.... Phượng Nguyệt đâu??? Nàng đã đi đâu rồi hả??? "
Nhược Lệ cố nén cơn đau truyền đến nơi bả vai nói. " Thiếp không biết, sư phụ không có nói...."
" Ngươi nói láo....!!! " Tử Huyên đẩy Nhược Lệ ra, lực khá mạnh khiến đầu nàng va vào thành giường té xuống đất. Máu tuôn ra hòa theo dòng nước mắt đau thương của nàng. Nhưng Tử Huyên vẫn chưa phát hiện ra.
Hắn dường như mất đi lý trí không ngừng đập đồ.
Đúng lúc này, cánh cửa phòng bị mở toan ra, Phượng Đế - Phượng Hậu đi vào. nhìn khắp căn phòng đều lộn xộn đồ đạc, chuyển ánh mắt sang Tử Huyên vẻ mặt tức giận ngồi trên ghế. Còn Nhược Lệ đầu chảy máu ngồi dưới đất khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-nhu-mong/2178782/chuong-16-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.