21 Góc nhìn của nam chính
Rất lâu sau, ta mới từ góc phố bước ra, nhìn quanh, trong đám đông không còn bóng dáng người mà ta ngày nhở đêm mong.
Ta biết sự nhạy bén của nàng, dù chỉ thoáng qua một lần, chắc hẳn nàng đã nhận ra ta.
Nhưng nàng cuối cùng không muốn gặp ta, nên đã đi rất dứt khoát.
Hà Nhị đứng bên cạnh ta, ánh mắt phức tạp, đầy vẻ tức giận: "Tướng quân, phu nhân đi rồi."
"Ừ." Ta có chút thất vọng, nhẹ nhàng đáp một tiếng, rồi quay người nói: “Đi thôi."
"Tướng quân! Ngài định như thế này đến bao giờ?!" Giọng của Hà Nhị lộ rõ sự bực bội: “Từ khi nào Trấn Bắc Vương quyết đoán g.i.ế.c địch của chúng ta lại trở nên do dự thế này?"
"Từ Thành Hồn Dương đến trấn Lục Hợp , dù là ngựa nhanh nhất cũng phải chạy ba canh giờ, ngài lúc nào cũng tranh thủ thời gian, không quản ngày đêm đến đây chỉ để nhìn một cái, chẳng phải ngài muốn gặp phu nhân sao? Phu nhân không phải đang ở đây sao? Đến rồi lại cứ trốn tránh nàng."
"Giữa phu the có chuyện gì không nói được? Đúng, ta biết, cha của phu nhân bị ngài bắt vào ngục, nhưng đó là do ông ấy phạm pháp, giả mạo thánh chỉ, cấu kết với Hung Nô, từng tội một đều là tội chết. Hơn nữa, ngài đã lao tâm lao lực để bảo vệ gia đình nhà họ Tự, phu nhân cũng không phải người không hiểu lý lẽ."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-nhu-beo-dat-tinh-yeu-tua-bao-to/3729982/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.