13
Liễu di nương thậm chí không cần người đỡ: "Vương gia..."
Vừa thấy ta ngồi trên ngựa, ánh mắt nàng liền lập tức thay đổi.
"Vương gia."
Nhiếp Hàn Sơn cúi đầu nhìn nàng, nhưng không xuống ngựa: "Có việc gì?"
"Cũng không có việc gì, chỉ là Vương gia về phủ, thiếp thân chưa... bái kiến."
Đôi mắt to tròn ngấn nước, ngẩng đầu trông mong nhìn Nhiếp Hàn Sơn.
Lại thêm bộ y phục màu trắng ngọc này, quả thật xứng đáng câu "ai thấy cũng thương tiếc."
Ta quay đầu nhìn Nhiếp Hàn Sơn.
Nếu là bình thường, hắn sớm đã xuống ngựa an ủi.
Lúc này lại không có phản ứng gì nhiều.
Chỉ thấy hắn hạ mi: "Vậy bây giờ đã gặp rồi, hôm nay trời lạnh, thân thể nàng không tốt, nên sớm về phòng nghỉ ngơi."
Nói xong cũng không đợi Liễu di nương mở miệng, trực tiếp sai người đưa nàng về.
Liễu di nương sững sờ tại chỗ, dường như không ngờ lại như vậy, đôi mắt nàng lập tức tối sầm lại.
Ta nhìn nàng, trong lòng lại không sinh ra nhiều thương cảm.
Hôm qua từ miệng quản gia biết được, từ khi ta rời đi, không còn ta quản lý, Vương phủ liền trở thành thiên hạ của nàng ta.
Mọi người đều biết nàng ta là bảo bối trong lòng Vương gia, ai dám đắc tội nàng?
Trong khoảng thời gian này, Liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-nhu-beo-dat-tinh-yeu-tua-bao-to/3729966/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.