11
"Ăn đi, đủ chưa?" ta hỏi.
"Đủ rồi."
Có vẻ vì đại sự đã định, lúc này hắn trông thoải mái hơn nhiều.
Ăn xong, không lâu sau, Nhiếp Hàn Sơn lại chìm vào giấc ngủ sâu.
Ta ngồi trên nhuyễn tháp, suốt đêm không ngủ.
Chỉ dụ từ kinh thành đến rất nhanh, ngày thứ ba sau khi Nhiếp Hàn Sơn trở về, thánh chỉ tám trăm dặm khẩn cấp đã tới phủ Trấn Bắc Vương.
Ngoài những lời tán dương hoa mỹ, đại khái ý là để Nhiếp Hàn Sơn cùng các tướng lĩnh nhanh chóng hồi kinh nhận thưởng.
Ba ngày sau, lại là một buổi sáng gió hòa nắng ấm.
Ta và Nhiếp Hàn Sơn ngồi trên xe ngựa, cùng nhau khởi hành về kinh thành.
Hà đại giám sau cơn bạo bệnh, ngồi riêng trên xe ngựa phía sau.
Những ngày mệt mỏi liên tục, không phải chỉ vài ngày có thể hồi phục, Nhiếp Hàn Sơn trên đường phần lớn thời gian đều nghỉ ngơi, thỉnh thoảng nhìn qua vài tin tức từ Thành Hồn Dương và kinh thành truyền đến.
Nửa tháng sau, đoàn xe đến kinh thành.
Dân chúng tụ tập từ cổng thành.
Nhiếp Hàn Sơn thay áo giáp bạc trắng biểu tượng của mình, tiếp nhận những lời chúc mừng của toàn thành.
Mặc dù cả thành đều biết hắn đã thành thân, nhưng vẫn có những cô nương nhiệt tình ném hoa và quả vào xe ngựa.
Ta ngồi trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-nhu-beo-dat-tinh-yeu-tua-bao-to/3729964/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.