9
Vương phu nhân đến khi ta đang sắp xếp hàng tồn trong kho.
Ánh mắt nàng ấy phức tạp: "Như Vi, người làm thật sao?"
Ta quay đầu, nhìn vào vết thương trên vai nàng ấy vẫn còn rỉ máu, tay không ngừng viết: "Tại sao lại không dám?"
"Ta là con gái Thái phó triều đình, phụ thân ta là sư phụ Hoàng đế, anh trai ta là Thượng thư Bộ Hộ nắm giữ tài chính quốc gia, phu quân ta là Đại tướng Trấn Bắc quân, nổi danh khắp nơi, ta có gì không dám?!"
"Người có nghĩ đến, khi người trở về, người khác sẽ nhìn người thế nào? Vương phi Trấn Bắc ỷ thế h.i.ế.p người, cướp đoạt tài sản, thế nhân sẽ không quan tâm người vì lý do gì, mà những gia đình người cướp đều là thế lực lớn đã bám rễ ở Bắc cương qua nhiều thế hệ." Vương phu nhân nhếch môi cười khổ.
"Ta không biết người khác sẽ nhìn ta thế nào, ta chỉ biết mỗi ngày trong thành đều có người chết. Vương Dương Thái, ngươi có biết không? Ta từ nhỏ đến lớn chưa từng thấy g.i.ế.c gà, đây là lần đầu tiên ta thấy chiến trường thực sự, các chiến sĩ đã đổ máu, đừng để họ phải rơi lệ. So với những thứ khác, ta nghĩ việc để họ sống sót quan trọng hơn tất cả."
"Còn những đại gia tộc giấu thuốc, ngươi muốn ta nghĩ thế nào? Thành Hồn Dương bị vây hãm, hành vi của họ chẳng khác nào thông đồng với địch! Nếu không, ta không thể giải thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-nhu-beo-dat-tinh-yeu-tua-bao-to/3729961/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.