6
Cuối cùng đến trước cổng phủ, Nhiếp Hàn Sơn thuận thế bế ta xuống ngựa.
Ta vội vàng lùi lại vài bước, đưa tay chỉnh lại tóc mai không tự nhiên: "Cảm ơn."
Hắn không có phản ứng gì, chỉ ném dây cương cho thân binh đi theo sau.
"Ta đói rồi, có gì ăn không? Ta muốn ăn bánh bao."
"Có ngay đây." Ta vội vàng đáp.
Nhiếp Hàn Sơn không thích người hầu hạ, trong phủ cơ bản cũng không có mấy hạ nhân, người chịu trách nhiệm nấu nướng là Vương thẩm đã bị bỏ lại phía sau, còn ta đến đây cũng không mang theo nhiều người.
Hổ Phách bước nhanh, vội vàng trở về cũng thở hổn hển.
Ta mặc tạp dề, lấy một chiếc ghế nhỏ cho nàng ngồi rửa rau, tự mình nhào bột.
Ở kinh thành, tiểu thư của các gia đình lớn có hạ nhân phục vụ, tất nhiên không cần xuống bếp, thậm chí nhiều người còn coi việc nấu nướng là xấu hổ, cho rằng mùi khói lửa sẽ làm vàng da mặt được bảo dưỡng kỹ càng.
Chỉ là ở nhà ta thì khác.
Mẫu thân rất thích nấu ăn, đặc biệt là nấu cho phụ thân ăn, bà nói thích nhìn phụ thân ăn đồ bà nấu, bà cảm thấy rất hạnh phúc.
Khi còn nhỏ ta hay nằm bò trên bếp, nhìn khuôn mặt đỏ bừng vì hơi nóng của mẫu thân, cảm thấy lúc đó bà còn đẹp hơn khi trang điểm lộng lẫy.
"Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-nhu-beo-dat-tinh-yeu-tua-bao-to/3729957/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.