Hàn Chí Dương sau khi ngủ một lát tỉnh dậy, nhìn thấy Lục An Kỳ như con mèo ngoan vùi đầu vào trong lòng ngực của anh ngủ thật say, anh vươn tay lên xem thời trên đồng hồ, đã gần chín giờ tối, khẽ mỉm cười, đưa tay lên nhéo lên má cô một cái, nhỏ giọng gọi.
"An Kỳ trời tối rồi, dậy đi, anh đưa em đi ăn nhé."
Bởi vì nơi đó còn rất đau, cô lười biếng không muốn ngồi dậy, nhẹ nâng cánh tay vòng qua hông Hàn Chí Dương ôm chặt thêm chút nữa, giọng nói nủng nịu, nhưng có chút mệt mỏi.
"Không muốn đi, chỉ muốn ôm anh như thế này thôi."
Lục An Kỳ thích nhất là được ra ngoài ăn, nhưng bây giờ từ chối như thế, anh ngầm hiểu được cô vì sao không đi, trên mặt liền treo một nụ cười đầy ám muội, trêu gẹo cô.
"Vẫn còn đau sao? Hay là chúng ta lại lần nữa đi, lúc đó liền hết đau ngay." theo lời anh nói, bàn tay liền bắt đầu không yên, khiến cho Lục An Kỳ liền mở to mắt đẩy tay Hàn Chí Dương ra, kể khổ.
"Còn nói sao, tất cả điều là tại anh hết, bây giờ thật đau a."
Hàn Chí Dương cưng chiều ra sức dỗ dành: "Được, là tại anh bây giờ anh tắm giúp em nhé, rồi sẽ gọi người mang đồ ăn tới, có được không bảo bối?"
Lục An Kỳ bất đắc dĩ ngồi dậy thả hai chân xuống giường lắc lắc đầu nhìn anh.
"Để cho anh tắm, em sợ không ra khỏi toilet đã vong mạng." rồi nhe răng cười híp mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-kiep-nay-phai-yeu-em/2998132/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.