"Tôi đã nói muốn ở phòng của Hàn Chí Dương sao?" Lục An Kỳ nghi hoặc hỏi, sau liền nhìn chằm chằm chị Tịnh, hy vọng cái lắc đầu, nhưng kết quả chị Tịnh lại gật mạnh đầu xác nhận, khiến cho Lục An Kỳ tay chân mền nhủn.
"Vâng, lúc thiếu gia hỏi tiểu thư muốn ở phòng nào? Tiểu thư im lặng mất một lúc, mới nói muốn ở bên phòng thiếu gia."
Lục An Kỳ nuốt nuốt nước bọt, sau đó hai tay chà chà vào nhau, hơi kéo khoé môi lên nữa cười nữa mếu thăm dò.
"Vậy anh ta có nói gì không?"
Chị Tịnh lắc lắc đầu, ánh mắt đăm chiêu nhớ lại chuyện tối qua tiếp lời.
"Lúc đó.. Tôi thấy thiếu gia hơi im lặng, nhưng chỉ một chút sau đó nói được, rồi bế tiểu thư sang phòng bên cạnh, thiếu gia còn dặn tôi mang một cái khăn với thau nước ấm lên phòng thiếu gia"
"Lúc tôi mang khăn với nước ấm lên, nhìn thấy thiếu gia đã dỗ cho tiểu thư ngủ say rồi, cho nên thiếu gia bảo tôi dọn đi rồi có thể trở về."
"Sáng hôm nay, lúc tôi và a Mỹ tới đây dọn dẹp được hơn hai mươi phút, nhìn thấy thiếu gia từ trong thư phòng trở ra, vẻ mặt rất mệt mỏi, trước lúc rời khỏi nhà thiếu gia có dặn chúng tôi nấu chút cháo, rồi liền rời đi."
Lục An Kỳ nghe chị Tịnh kể xong, trong lòng dâng lên rất nhiều loại cảm xúc, có lo sợ, có cảm động, cũng có nhiều thắc mắc, hôm qua chẳng phải anh đã nói, cô chỉ là một nhân viên anh thuê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-kiep-nay-phai-yeu-em/2998087/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.