Còn đang không biết làm sao, Hàn Chí Dương đã chủ động kéo nhẹ tay cô đi vào trong phòng, cô không biết tại sao lại ngoan ngoãn theo anh, tới bên cạnh giướng, anh dùng tay vỗ vỗ nhẹ lên giường ý bảo cô trèo lên, cô cũng ngoan ngoãn không cãi một lời nằm xuống nơi anh vừa chỉ.
Hàn Chí Dương kéo chăn mềm lại đắp cho cô xong rồi đứng một lúc rất lâu mới từ từ nằm xuống chiếc gối bên cạnh.
Lục An Kỳ tuy nhắm mắt nhưng vẫn cảm giác được một bên nệm lúng xuống, rồi âm thanh sột soạt cử động thân thể của Hàn Chí Dương tìm tư thế nằm thoải mái, một phút giây sau đó căn phòng lại bắt đầu rơi vào một mảng tỉnh lặng.
Bên ngoài trời vẫn đang mưa như trút nước, cũng vẫn có sấm chớp, và mặc dù trong phòng không hề có bất kỳ âm thanh nào, nhưng Lục An Kỳ cảm giác có một người đang ở bên cạnh khiến cho cô không còn hốt hoảng như ban nãy, chỉ có mỗi khi trời rầm vang lên, cô sẽ nhắm thật chặt mắt lại, sau đó vì khá mệt mỏi, Lục An Kỳ dần dần chìm vào trong giấc ngủ.
Lục An Kỳ không hề hay biết trong căn phòng này, tối đêm nay, không chỉ có mỗi một mình cô bị loạn nhịp tim, mà ngay cả Hàn Chí Dương cũng đang bấn loạn vì một mớ suy nghĩ khiến cho anh dỡ khóc dỡ cười.
Hàn Chí Dương đợi cho hô hấp của Lục An Kỳ thở điều đặng trở lại, xác định cô đã ngủ, anh mới khép hờ đôi mắt lại cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-kiep-nay-phai-yeu-em/2998074/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.