Tiếc Gia Cường quay đầu nhìn cô gái đầy ngưỡng mộ, có thể nói đã rất lâu, ngoại trừ anh ra, chưa nghe ai dám gọi đầy đủ tên họ của Hàn Chí Dương, anh tỏ vẻ chăm chú nhìn cô gái xinh đẹp đang đứng đối diện, sau đó liếc nhìn bạn của mình từ đầu tới cuối luôn làm một bộ mặt lạnh lùng.
Anh vốn cho rằng Hàn Chí Dương trước là sẽ mắng hai tên bảo vệ vô dụng này một trận, rồi đuổi việc ngay lập tức, sau nữa là mặc kệ cô gái đó, lên xe không để ý như những trường hợp lần trước.
Nhưng khi tầm mắt Hàn Chí Dương vừa rơi trên người cô gái đó, anh chợt nhìn thấy sát khí trên người Hàn Chí Dương cùng đôi mắt như có cây đao đã biến mất, làm cho Tiếc Gia Cường lại thêm một phen kinh ngạc...
Hàn Chí Dương vừa nhìn liền nhận ra, cô chính là cô gái vào hai năm trước anh đã gặp đêm đó, anh còn nhớ rất rõ khuôn mặt đầy nước mắt của cô.
Phải, chính là khuôn mặt này, Hàn Chí Dương im lặng nhớ lại hoàn cảnh tối hôm đó.
Sau đó thu cánh tay đang đặt trên xe về, anh cắm hai tay vào bên trong túi quần, từng bước từng bước đi về phía cô gái đó.
Lục An Kỳ sau khi nói những lời đần độn đó ra, mới biết mình vừa làm chuyện điên rồ gì, miệng đang há to, trong lòng thầm mắng bản thân nói không suy nghĩ.
Xong rồi, bây giờ hay rồi, lần này anh ta không những không tha cho anh cô, mà ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-kiep-nay-phai-yeu-em/2997957/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.