Trương Diệu Quân ngày thứ nhất đi đến phân khu phía Đông của công ty làm việc, Quản Lăng Quân liền nói với cậu cậu được phân tới tổ không thể quản — tổ chế tác giai đoạn cuối. Cái tổ này được bên công ty gọi là tổ chế tác kim bài, sản lượng ở công ty luôn vững vàng số một, mặc kệ chế tác, ba tổ không chỉ có một mạch điện, ít nhất còn có một cái ở phía Đông đường Nam Kinh.
Cho nên, đã có sản lượng bảo đảm, có đôi khi tổ viên trong tổ sẽ làm trái vài quy tắc trong công ty, giống như đến muộn, mặc kệ ngày hôm đó có tăng ca hay không, sáng ngày thứ hai đi làm luôn có hai, ba người bị muộn nửa giờ, bị bắt cũng sẽ như trâu bò hò hét: “Tôi cùng khách hàng nối kết tốt lắm a, lúc nãy tốn tí giờ liên hệ, hiệu suất chưa bao giờ làm lỡ hạng mục!”
Quản Lăng Quân có lúc tức đến lợi hại, gọi hành chính phạt tiền sung công, khi đó tổ trưởng trước kia của bọn họ là Hoàng Hạo Nhiên sẽ lôi kéo Quản Lăng Quân, hết lão Quản lại đến Quản tổng, “Thôi, thôi, anh cũng biết bọn họ tăng ca tương đối cực khổ, hạng mục này tôi phụ trách, tôi bảo đảm tuyệt đối không có vấn đề gì, đúng không, anh không tin tôi được à?”
“Cậu thôi đi, lần nào cũng như vậy, cậu đem người bên tổ cậu quản đến vô pháp vô thiên.” Quản Lăng Quân liếc mắt Hoàng Hạo Nhiên, một người có râu mép ba mươi mấy tuổi, y chang ca sĩ đường phố.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-khong-co-neu-nhu-chi-co-ket-qua/2843633/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.