Tiểu Linh, có phải là em không? Anh nhớ em lắm!
Tôi ngỡ ngàng, eo đã đau rồi, đằng này người đàn ông này ôm mạnh quá, chắc trẹo luôn chứ đừng đùa. Ôi cái eo của tôi!
Tôi một tay xoa xoa eo, một tay đẩy anh ta ra.
- Xin lỗi, anh nhận nhầm người rồi, tôi vốn dĩ không quen anh!
Người đàn ông trước mắt ghì chặt vai tôi.
- Không, em là Tiểu Linh, anh tuyệt đối không nhầm.
- Này! Hai người đang làm gì đó?
Giọng Thẩm Quân Nghị vang lên khiến tôi giật mình.
Người đàn ông nào đó ở công ty không an phận, dõi theo rốt cuộc nhìn thấy cảnh không nên thấy này.
Tôi đẩy người đàn ông trước mặt ra, quay lại nhìn anh.
- Xem ra 2 lần, cả 2 lần tôi đều thấy cô ôm ấp người đàn ông khác tình cảm quá nhỉ? Giọng anh trầm thấp.
Thùng giấm sắp nổ à?
- Không phải, em...
- Này Thẩm Quân Nghị, cậu đến đây làm gì? Người đàn ông trước mặt tôi lên tiếng.
- Diệp Hoàng Lăng, sau này tránh xa cô ấy ra, cô ấy là người của tôi.
Diệp Hoàng Lăng ngây ngốc nhìn anh rồi lên tiếng.
- Không phải cậu đã có Nhã...
- Câm miệng, không đến phiên cậu nói.
Tôi đứng giữa hai người đàn ông, trong đầu đang rối tung rối mù, rốt cuộc đến đây kí hợp đồng hay nghe hai người này cãi lộn không biết.
- Này hai anh, em không đến đây để xem hai người tranh luận, nếu anh tới rồi thì anh đem hợp đồng kí đi, có thể sẽ có nhiều chuyện tranh luận chuyên môn hơn nhỉ?
Tôi đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-dinh-menh-chung-ta-gap-go/270619/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.