Sáng hôm sau, Tiêu Cảnh mua que thử thai, Liễu Hà bị Tiêu Cảnh dỗ đi tiểu, quả nhiên là hai vạch.
Nhìn que thử thai hiện hai vạch, Liễu Hà vui đến sắp chảy nước mắt. Khi mọi thứ dường như tồi tệ đến mức không thể nào cứu vãn được nữa thì đứa bé này đã mang lại ánh sáng cho cậu.
Tiêu Cảnh muốn đưa Liễu Hà rời đi, nhưng Liễu Hà lo lắng nếu như mình đi thì Khương Hạo rất có thể sẽ gây khó khăn cho Liễu Đạt Quốc, cậu muốn Tiêu Cảnh cứu Liễu Đạt Quốc trước, còn cậu thì sẽ ở lại căn biệt thự này.
Liễu Hà không chịu đi, mỗi đêm Tiêu Cảnh đành phải lén lút tới gặp cậu. Hắn không làm gì cả, chỉ gối đầu lên người Liễu Hà.
"Ba em đâu?" Liễu Hà hỏi hắn.
Tiêu Cảnh ôm Liễu Hà từ sau lưng, dùng tay chân dài của mình ôm Liễu Hà vào trong ngực, hắn nói: "Bé cưng đừng lo lắng, tôi sẽ nghĩ cách. "
"Cách gì?"
"Bé cưng không phát hiện trong khoảng thời gian này Khương Hạo không về sao?"
"Không để ý"
Tiêu Cảnh hôn Liễu Hà một cái: "Bây giờ gã chắc hẳn đang sứt đầu mẻ trán về chuyện của ông Ngô và ông Lý. "
Nghe vậy, Liễu Hà ngồi dậy, vẻ mặt nghi ngờ hỏi hắn: "Anh nói cái gì? Ông Lý và ông Ngô? "
"Khương Hạo đổi số tiền của Liễu thị thành cổ phần, bỏ vào một tài khoản đen, đặt chúng dưới tên của ông Lý và ông Ngô, một mặt là để tránh cho lúc ly hôn sẽ bị em tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-bat-sach/3591811/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.