Trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc, Tiểu Cảnh đã đến cứu Liễu Hà kịp lúc.
Hắn đặt Liễu Hà vào thùng rác sau đó đẩy vào hầm gửi xe.
Nắp thùng rác vừa mở ra, liền có mùi đào ngọt ngào, ẩm ướt tràn ra. Quần áo Liễu Hà lộn xộn, cậu cuộn tròn trong thùng rác, trên lông mi còn động lại một chút nước mắt.
"Có thể đứng lên được không?" Tiêu Cảnh hỏi cậu.
Liễu Hà run rẩy đứng dậy, ôm lấy cổ Tiêu Cảnh, mặc cho Tiêu Cảnh ôm cậu vào ghế sau.
Pheromone của Omega khi phát tình rất nồng, mùi đào ngọt ngào của Liễu Hà làm cho Tiêu Cảnh muốn yêu thương cậu ngay lập tức. Máu hắn bắt đầu sôi sùng sục, gân xanh tay nổi lên, nhưng hắn chỉ đóng cửa xe lại, ngồi vào ghế lái ở phía trước, chở cậu đi tới cơ quan thám tử của mình.
"...... Nóng... Nóng." Liễu Hà rên rỉ ở ghế sau.
"Bé cưng, em cần uống thuốc ức chế." Tiêu Cảnh nói.
Đầu Liễu Hà sắp nổ tung, theo bản năng tìm chỗ lạnh lẽo. Cậu rời khỏi ghế, túm lấy cánh tay của Tiêu Cảnh, áp sát cơ thể của mình vào Tiêu Cảnh. Tiêu Cảnh sợ hãi, xe trượt thành hình chữ S.
"Không cần thuốc..." Liễu Hà lẩm bẩm nói, "Thương thương tôi..."
Cậu dùng sức ngửi mùi hương trên cổ của Tiêu Cảnh, làn da nóng bỏng dán chặt vào cơ thể Tiêu Cảnh. Quần áo của cậu ướt đẫm, nơi đó cũng ướt. Sau đó, sự ẩm ướt này cũng từ từ thấm vào cơ thể của Tiêu Cảnh, khiến Tiêu Cảnh bối rối, rùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-bat-sach/3591809/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.