Khương Hạo mở cửa vào nhà, gã phát hiện trong phòng khách không bật đèn.
Gã đã quen với việc mỗi lần về nhà đều nhìn thấy Liễu Hà nằm trên sofa chờ mình, bây giờ trong nhà trống rỗng, gã cảm thấy hơi khó chịu.
Vừa định thở dài, Khương Hạo nghe thấy có tiếng nước chảy trong phòng tắm.
Gã đi theo tiếng nước đến phòng tắm.
Cửa phòng tắm không đóng, ánh đèn màu cam xuyên qua khe cửa.
Liễu Hà đang tắm.
Quần áo bị ném xuống sàn, nửa ướt nửa khô, mùi rượu được nước cuốn trôi gần hết, phần còn lại thì hòa tan trong hơi nước nhạt nhòa, khiến người ta hơi đau đầu.
Liễu Hà nghiêng người dựa vào mép bồn tắm, mái tóc ướt át che đi đôi mắt đang nhắm chặt, chóp mũi và khóe mắt bị dòng nước nóng làm cho ửng đỏ, trông cậu vừa lười biếng vừa yếu ớt.
Khương Hạo khó có thể cưỡng lại sự nóng bỏng này.
Gã đi đến bên cạnh Liễu Hà. Liễu Hà không mở mắt, gã cúi đầu xuống, vuốt mái tóc rũ rượi của Liễu Hà lên, sờ sờ cái gáy bóng loáng của cậu.
Liễu Hà nhẹ nhàng nghiêng người, mở mắt ra.
"Về rồi?"
Khương Hạo không chỉ sờ mà còn ấn ấn nó.
"Đúng, mọi chuyện gần xong cả rồi, sau này tôi sẽ dành nhiều thời gian cho em hơn. "
Liễu Hà lấy một ít nước rắc lên bộ vest của gã.
"Trong phòng tắm hơi ẩm." Cậu vô cảm nói, "Ngồi xổm ở đây quần áo sẽ ướt."
Yếu hầu của Khương Hạo lên xuống, hỏi: "Tắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-bat-sach/3591805/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.