Sáng hôm sau, Liễu Hà hẹn Tiêu Cảnh đến quán cà phê.
Khi Tiêu Cảnh đến, hắn lại thay đổi cách ăn mặc, quần giản dị, áo len, kính gọng vàng, bộ dáng rất giống một người đàn ông ấm áp / chất lượng cao.
"Tôi thuê thám tử, chứ không phải thuê NPC* của trò chơi hóa trang." Liễu Hà khoanh tay, vẻ mặt soi mói.
*Non-player character hay Non-playable character là những nhân vật trong các trò chơi mà người chơi không thể điều khiển được. Trong những video game thì nhân vật này được điều khiển bằng máy tính thông qua trí thông minh nhân tạo
"Đúng là không biết lấy lòng người đàn ông của mình." Tiêu Cảnh ngồi xuống, thấy trên bàn không có gì, hắn cười khổ, "Bé cưng, tôi tốn biết bao nhiêu công sức vì em mà em không thể mời tôi một ly cà phê sao? "
"Tôi không có tiền." Liễu Hà tức giận nói.
Cậu bị đóng băng tài khoản 3 tháng, không có xu nào trong túi. Tiêu Cảnh thấy cậu trắng tay còn ra vẻ mình là đại gia, hắn bất đắc dĩ lắc đầu, giơ tay gọi nhân viên phục vụ, nhanh chóng gọi đồ ăn.
"Tối hôm qua em ăn gì?" Tiêu Cảnh hỏi Liễu Hà.
Liễu Hà nhíu mày: "Một trái tim có hai tấm lòng. Hai tấm lòng đạo đức giả*. "
*一份心口不一,两盘虚情假意: mình không hiểu nghĩa câu này lắm, bạn nào biết giúp mình với ạ
"Bé cưng là người có văn hóa." Tiêu Cảnh gật đầu.
Liễu Hà nghĩ tới việc tối hôm qua liền thấy tức giận. Khương Hạo dẫn cậu đi ăn khuya, mới ăn hai miếng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-bat-sach/3591801/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.