Phượng Linh Cửu không mở miệng nói gì nữa, để tránh cho mình bị người này dùng hai ba câu chặn ngược lại, Phượng Trì sợ một cái kiếm tông thật sao? Chuyện này thì không thể nào, lịch sử Phượng Trì có thể ngược dòng đến thời thượng cổ, thực lực thật sự ai cũng không biết. Đúng như Phượng Linh Cửu nói, tuy nói Phượng Hoa Trọng là tiểu bối, thọ nguyên vạn năm quả thực hiếm thấy trên đại lục Hoàn Thần, nhưng ở Phượng Trì lại chỉ là người trẻ tuổi, có thể tưởng tượng, lão giả trong Phượng Trì sẽ có thọ nguyên như thế nào.
Phượng Linh Cửu không muốn bại lộ Phượng Trì thực lực quá sớm, cũng không muốn lãng phí thời gian trên sơn mạch Hằng Đoạn, chứ không phải không có thực lực đánh một trận. Mặc dù nhìn không thấu thực lực của nam nhân này, nhưng thần điểu phượng hoàng cũng không phải là hư danh, trừ phượng hoàng hỏa ra thì sức chiến đấu của bản thân phượng hoàng cũng không yếu.
Mọi người đang đợi xem chuyện sẽ phát triển như thế nào, đột nhiên nghe tiểu yêu kia mở miệng lần nữa, đại khái bởi vì tâm trạng không vui, nên giọng nói có hơi trầm xuống, khiến người ta nghe vào là mềm lòng.
Long Tiểu Chi kéo kéo ống tay áo của Hiên Khâu Thiên Giác.
"Sư phụ, thôi đi, Tiểu Chi không nên bắt nạt Phượng Hoa Trọng tiền bối, là Tiểu Chi sai, thả Phượng Hoa Trọng tiền bối nhé."
"Được, vi sư thả nàng."
Hiên Khâu Thiên Giác cúi đầu, Long Tiểu Chi dùng hai tay níu lấy ống tay áo hắn, còn ngước đầu nhỏ lên nhìn hắn, nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sam-duong-linh-chi/1517826/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.