Phi kiếm đầy trời tỏa ra kiếm quang hỗn loạn bay tới chỗ Hiên Khâu Thiên Giác, nhưng trong chớp mắt vô số phi kiếm đến trước mặt Hiên Khâu Thiên Giác, Hiên Khâu Thiên Giác thu linh kiếm lại, tay bấm một pháp quyết phức tạp, giữa hai tay nhanh chóng xuất hiện ánh sáng màu băng lam.
Chỉ một lát sau, ánh sáng màu lam bay lên, phát ra hào quang băng lam rực rỡ tươi đẹp tỏa ra bốn phía, nhìn kỹ lại, phát hiện mỗi một tia sáng lam kia là một thanh băng kiếm do hàn băng ngưng tụ thành, ngăn cản tất cả linh kiếm của Tần Tông Nguy lại, Hiên Khâu Thiên Giác chẳng những không hao tổn lông tóc, mà băng kiếm còn ép Tần Tông Nguy lùi lại, không có cách nào cả, số lượng băng kiếm quá nhiều, tất cả phân thân của Tần Tông Nguy đều bị công kích.
Sao lại như thế?! Trong lòng Tần Tông Nguy kinh ngạc không thôi, lại đột nhiên hiểu được, dòng họ Hiên Khâu này không đơn giản, Hiên Khâu Thiên Giác này có thể có thực lực ghê gớm như thế thì cũng bình thường, ánh mắt Tần Tông Nguy càng nguy hiểm hơn, uy áp và linh lực quanh người tăng vọt, không áp chế tu vi nữa.
Dưới Tháp Không Cảnh, Tần Nham thấy vậy thầm nói không ổn, Tần Tông Nguy không áp chế tu vi, một khi hai bên đánh nhau, sẽ là uy lực hủy thiên diệt địa, lập tức vội vàng kêu to, xin Tần Tỳ Nghiên giúp đỡ."Sư thúc!"
Không cần Tần Nham nhắc nhở, Tần Tỳ Nghiên cũng không thể không hiện thân, đồng môn là một mặt, nếu như không thể mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sam-duong-linh-chi/1517781/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.