Hài lòng thu vỏ ốc vào linh phủ, Long Tiểu Chi lại tán gẫu với thiếu nữ một hồi, tìm hiểu rõ về thành Linh Tịch, rồi mới khoan thai rời tiệm phô, thiếu nữ đưa tới nàng cửa, đôi mắt cười cong xcong, phất tay với Long Tiểu Chi, cũng dặn dò nàng có rảnh thì đến.
Tạm biệt thiếu nữ, Long Tiểu Chi lập tức đi đến cửa hàng bánh bao thiếu nữ đã nói, nghe nói cửa hàng bánh bao kia rất nổi tiếng trong thành Linh Tịch, tâm trạng Long Tiểu Chi rất tốt vỗ vỗ cánh, bay tới bay lui trên đường phố, lấy tốc độ phản ứng của nàng cũng không sẽ đụng vào người khác.
Người? Đột nhiên Long Tiểu Chi ngừng lại, nhìn qua bốn phía, trên phố chẳng biết lúc nào xuất hiện rất nhiều người, những cánh cửa đóng chặt trước đó cũng ào ào mở ra, hình như thành cổ đã yên lặng một đêm đang nghênh đón sáng sớm, dân chúng cả thành đều thức dậy.
Dưới mái hiên, có người già đang đánh cờ, thần thái vô cùng nghiêm túc, hai bên đường phố, có người bán hàng rong bày quán, có trẻ con chạy theo người bán hàng rong mua đồ chơi, có nữ tử dừng lại nghỉ chân trên gian hàng phấn son, mọi chuyện quá bình thường, lại quá bất thường!
Cảnh tượng trước mắt nếu như đặt ở bất kỳ một tòa thành nào cũng sẽ không có vẻ không thích hợp, nhưng mà một tòa thành cổ ngăn cách tới thế giới vài ngàn năm thì cảnh tượng này có vẻ rất kì quái.
Chẳng lẽ giống như thành Cổ Mạch, mọi thứ trước mặt đều là hư ảo, là ảo giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sam-duong-linh-chi/1517777/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.