Mặt Tần Tông Nguy xanh mét, nhưng thân phận của ông ta là người đứng đầu một tông, cho dù muốn trực tiếp kéo Thủy Khinh Hồn tới đánh, trên mặt cũng không thể không duy trì vẻ chững chạc, nhưng bị khiêu khích năm lần bảy lượt, trình độ nén giận cũng đang không ngừng tích lũy, không phản kích một cái thì làm sao dằn nổi cơn giận này.
"Thủy tông chủ vẫn nên chừa chút khẩu đức, nhục nhã Thương Lan tông như thế, Thủy tông chủ chỉ được cơn khoái trá trên miệng lưỡi, nhưng nếu tổn hại danh vọng Thất Linh Tông, sao Thủy tông chủ thì gánh chịu nổi vị trí đứng đầu một tông!"
Vẻ mặt Thủy Khinh Hồn tràn ngập ngoài ý muốn."Bản tôn nói gì sao? Sao lại đến mức không xứng đứng đầu một tông trình độ?" Khẽ dừng lại một chút, rồi sau đó lộ ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ."Lẽ nào Thương Lan tông thật sự không ai có thể khiến Bí Ngân kính phát ra ánh sáng màu bạc? Ha ha, Tần Tông chủ không cần để ý như thế, bản tôn chỉ không cẩn thận nói ra sự thật, đâm chọt chỗ đau của Tần Tông chủ, khiến Tần Tông chủ lầm tưởng bị nhục nhã, quả thực đáng hổ thẹn."
Tần Tông Nguy cơ hồ nội thương "...". Sao người này có thể vô sỉ như thế, bản lĩnh đổi trắng thay đen quả thực đã đạt tới đỉnh cao, thần sắc Tần Tông Nguy có vẻ nguy hiểm."Thủy tông chủ muốn đánh một trận với Thương Lan tông sao?"
"Mặc dù thời gian quý báu, nhưng Tần Tông chủ khiêu chiến như thế, vậy Thất Linh Tông ta cũng không thể không nể tình."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sam-duong-linh-chi/1517772/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.