Edit: E. Coli
Beta: Minh An
Đương nhiên Kiều Nam Gia không muốn Bách Ngạn đưa cô xuống tầng, nếu như vậy thì cuộc gặp gỡ lén lút giữa cô với Bách Nhiên sẽ bị phát hiện.
Cô không phải là người giỏi nói dối, thậm chí khi đối mặt với Bách Ngạn, cô còn còn lắp bắp nữa chứ. Phải rất lâu cô mới tìm được lý do để giải thích. Bách Ngạn chỉ cười không làm cô khó xử nữa, Kiều Nam Gia tạm biệt mọi người rồi xách ba lô chạy đi.
"Ầm ầm."
Tia sáng màu trắng rạch ngang bầu trời xám xịt, tiếng ầm vang lên, cả thành phố chợt bừng tỉnh trước âm thanh này. Cơn mưa xối xả rơi xuống mặt đường, những hạt mưa đọng lại từ từ chảy vào cống.
Người đi trên đường như kiến vỡ tổ, tất cả nhanh chóng chạy tới bên dưới những chỗ có thể trú mưa được.
Kiều Nam Gia vừa chạy ra khỏi cửa, cô lạnh run cả người.
Trên người cô vẫn khoác áo khoác của Bách Ngạn.
Bách Ngạn rất lịch sự, cậu khăng khăng bắt cô mặc áo khoác, Kiều Nam Gia từ chối mấy lần nhưng không được nên đành phải mặc lên người. May là có áo khoác của Bách Ngạn cô mới tránh được không khí giá lạnh đang ngấm sâu vào người, cô khoác áo khoác, mở ô lên.
May thay, hôm đó là một ngày mưa, trong tình huống hỗn loạn như vậy, không ai kiên trì bám theo Bách Nhiên.
Kiều Nam Gia đeo khẩu trang, cô lặng lẽ xuất hiện ở một góc cây rất khó tìm ở cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sai-nam-than-toi-bi-nhin-cham-cham/3440971/chuong-68.html